Chương 33: Người tự tử

Dịch: Nhóm dịch Địa Ngục

Biên: Lãng Nhân Môn

***

"Được rồi, stop here, đừng nói nữa." Ngô Đại Hải hít sâu:

"Nhóc Xuyên này, sao tự dưng khẩu vị của cậu nặng thế?"

Tần Đào gật đầu, rõ ràng là đồng ý quan điểm của Ngô Đại Hải. Chẳng phải điều mà Lương Xuyên nói khó được chấp nhận, đúng là có chán ghét đấy, nhưng cái mà cô ấy không đồng tình chính là vẻ mặt bình thản của Lương Xuyên khi nói về điều này.

Lương Xuyên cũng gật đầu, uống một hớp rượu.

Hắn biết, có lẽ do vừa gặp Tôn Hiểu Cường nên lớp vỏ ngụy trang của mình bị bóc trần. Hiện tại, hắn vẫn chưa kịp hồi phục hoàn toàn, nên khiến bọn họ cảm giác khác lạ..... Tùmmmmmm!!!!...

Có âm thanh của vật gì đó rơi xuống nước vang lên. Ngay sau đó, là tiếng khóc của một cô gái trẻ vọng đến.

"Có người rơi xuống nước!"

Ngô Đại Hải quay lại, lập tức hiểu rõ tình hình khi trông thấy một cô gái trẻ tuổi tựa vào lan can mà khóc. Anh là cảnh sát nên vội cởi bỏ áo khoát theo phản xạ, nhảy ngay xuống sông.

Về khía cạnh này, dù Ngô Đại Hải có nhiều tật xấu hơn nữa cũng không ai có thể xoi mói anh được.

Lương Xuyên và Tần Đào đứng dậy, chạy sát vào lan can để quan sát.

Người té xuống nước là một phụ nữ trung niên. Ngô Đại Hải bơi đến, vớt bà ấy lên. Có lẽ không bị tổn thương nghiêm trọng gì cả. Tuy gần đây anh Ngô mập phát tướng nhiều, nhưng nghề cũ vẫn còn.

Vả lại, anh bơi lội cũng khá.

Cứu người là không thành vấn đề.

Thế nhưng, bà chị trung niên kia cứ giãy giụa và thét gào liên tục:

"Để tôi chết đi. Tôi không muốn sống, tôi không muốn sống nữa!!!"

Bà ta vừa la to, vừa gạt tay Ngô Đại Hải ra.

Rõ ràng, đây là cố ý muốn tự sát,

Mà còn là loại cứng đầu như vậy.

Có vẻ như người đứng tại bờ sông là con gái của bà ta. Cô ấy nôn nóng đến nỗi giậm mạnh chân xuống, nhưng lại không biết bơi lội. Khi thấy Ngô Đại Hải phóng xuống cứu người, cô nàng bèn tri hô xung quanh để tìm thêm người hỗ trợ thay vì chọn cách nhảy xuống cùng.

Đây quả là một lựa chọn sáng suốt.

Lúc này, Lương Xuyên mồi một điếu thuốc. Hắn không xuống giúp một tay mà chỉ đứng xem náo nhiệt.

Ngược lại, Tần Đào nhanh chóng tìm được một cây gậy dài, vốn đó chính là cán treo cờ, nay bị Tần Đào rút ra để mang đi hỗ trợ Ngô Đại Hải.

"Cố vấn Lương, giúp em với."

Tần Đào thấy Lương Xuyên vẫn đứng hút thuốc, bèn gọi hắn đến.

"Anh Ngô mập không bị đuối nước đâu." Lương Xuyên trả lời xong, cũng chẳng thèm nhích một bước.

... Tần Đào ngạc nhiên, nói:

"Cứu người quan trọng mà."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!