Chương 25: Bản giao hưởng ánh trăng chương ba.

Tiệc tất niên bắt đầu vào lúc 6:36 tối, toàn bộ hội trường khẩn trương bước vào vòng tổng duyệt cuối cùng.

Thư ký Lâm gửi một tin nhắn cho Trần Cận Chu, hỏi bây giờ anh có thể đến hậu trường thử đàn piano được không.

Bọn họ đã hỏi mượn khách sạn một cây đàn piano từ trước, buổi sáng còn xác nhận lại với bên khách sạn mấy lần, phía khách sạn cam đoan sẽ không có vấn đề gì. Nhưng đến chiều khi có mặt tại hội trường, cây Steinway ban đầu đã bị một bên khác giành lấy mất. Thư ký Lâm đi tìm khách sạn để đàm phán, người quản lý chỉ nói sẽ hoàn trả gấp đôi chi phí thuê đàn, nếu họ không phiền thì khách sạn vẫn còn một cây đàn bỏ không có thể cho mượn miễn phí.

Đây là tiết mục bế mạc của tiệc tất niên, hành động trở mặt vào phút chót của khách sạn khiến cho thư ký Lâm rất tức giận.

Cô nghe nhân viên trong thang máy nói lát nữa cây Steinway đó sẽ được chuyển lên tầng hai để phục vụ cho tiệc cưới.

Lúc này cô mới hiểu lý do thật sự khiến cho khách sạn đổi ý. Cách hành xử ngang ngược và bất chấp lý lẽ này khiến cô tức đến đỏ mắt. Thư ký Lâm chạy sang bên tiệc cưới định tìm người thương lượng, bọn họ có thể dời thời gian biểu diễn lại cũng được. Nhưng khi vừa đặt chân đến tầng 2, nhìn qua một cái cô liền hiểu ngay, mình không thể đắc tội với người tổ chức hôn lễ đêm nay được.

Cô nhìn cây dương cầm phủ bụi nằm lẻ loi ở một góc trong đại sảnh, giống như đã bị quên lãng từ rất lâu, trong lòng vừa ấm ức lại vừa lo lắng chất lượng âm thanh của cây đàn sẽ ảnh hưởng đến màn trình diễn tối nay của Trần Cận Chu.

Kỳ thực lúc Trần Cận Chu đăng ký tiết mục đàn piano, cô có hơi bất ngờ, nhưng cảm xúc mạnh hơn là kinh hỉ.

Dường như Trần Cận Chu là người không gì không làm được. Từ lúc nhậm chức đến giờ, anh luôn tận tâm tận lực, giữ một khoảng cách hợp lý với cấp dưới, rộng rãi trong chi tiêu, tranh thủ giành cho nhân viên những quyền lợi tốt nhất, luôn tạo được sự tín nhiệm và cảm giác an toàn cho mọi người, đặc biệt hơn hết là đời tư của anh hoàn toàn trong sạch.

Con người thường có xu hướng ngưỡng mộ kẻ mạnh, thư ký Lâm đã luôn mong chờ tiết mục biểu diễn tối nay của anh, thậm chí còn cảm thấy có chút kiêu hãnh, giống như mình đã vinh dự được góp phần hỗ trợ mang lại tiết mục này.

Thế nhưng bây giờ cô lại cảm thấy bất lực, ngay cả việc chuẩn bị cho anh một cây đàn dương cầm tử tế cũng làm không xong.

Sau khi thay trang phục trong phòng trang điểm, Trần Cận Chu đi thẳng đến hậu trường, ngồi xuống trước cây đàn.

Chỉ cần nhẹ nhàng nhấn vài phím, anh đã biết cây đàn này âm thanh không được chuẩn.

Một khách sạn xa hoa không thể nào lại cung cấp một cây đàn thiếu chuyên nghiệp như vậy được.

Thấy anh dừng lại, thư ký Lâm dè dặt hỏi: "Có phải âm thanh của đàn có vấn đề không ạ?" Cô không rành nhạc cụ nên không phân biệt được.

"Không sao." Trần Cận Chu bình thản trả lời.

Thư ký Lâm thở phào, sắc mặt cũng nhẹ nhàng hơn đôi chút.

"Đừng căng thẳng, cô đã làm rất tốt rồi." Trần Cận Chu mở miệng an ủi.

Một câu này khiến cho thư ký Lâm càng thêm áy náy, sống mũi cũng bắt đầu cay cay: "Trần tổng, đáng lý ra tối nay chúng ta đã mượn được một cây đàn piano chuyên dùng để biểu diễn, nhưng bên tiệc cưới lại đột nhiên dành trước..."

"Không sao." Trần Cận Chu ngẩng đầu, mỉm cười với cô, "Đàn nào cũng như nhau thôi."

Nụ cười đó khiến cho trái tim thư ký Lâm lỡ mất một nhịp.....

"Nghe nói cô dâu tối nay sẽ biểu diễn piano."

"Đúng vậy, khách sạn này còn có cả đàn Steinway nữa chứ."

"Không phải nói cây đàn đó đã được công ty tổ chức tiệc tất niên trên tầng trên đặt trước rồi sao?"

"Có người muốn lấy lòng Hạ gia nên cướp ngang thôi."

Tưởng Tầm Chi vừa dẫn mẹ vào phòng nghỉ xong, trên đường quay lại phòng trang điểm để tìm Hạ Vân Tranh, hắn tình cờ nghe được cuộc đối thoại của hai người bên trong. Trông họ có chút quen mắt, hình như đã từng gặp mặt trong một buổi tụ họp ở Yến Thành.

Hai người kia cũng nhận ra hắn, lập tức chào hỏi: "Chào Tưởng thiếu gia."

Hắn gật đầu chào lại: "Tối nay có mấy công ty tổ chức tiệc ở đây vậy?"

"Chỉ có một thôi, nghe nói là một công ty nước ngoài ở một huyện nào đó của Giang Châu, quy mô cũng lớn lắm, họ bao trọn cả tầng 13."

Giới thượng lưu đều biết Tưởng Tầm Chi và Hạ Vân Tranh có quan hệ thân thiết, một người trong đó tiếp tục giải thích: "Lục tiểu thư đột nhiên có nhã hứng muốn biểu diễn đàn dương cầm trong lễ cưới, anh Hạ định liên hệ với cửa hàng đàn piano nhờ họ gửi tới một cây, nhưng bên khách sạn có sẵn đàn Steinway nên đã hỏi mượn."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!