"Trần tổng, đã nhận được tin báo: Bộ Tài nguyên và Môi trường sẽ đến Giang Cảng kiểm tra vào ngày mai và ngày mốt. Hóa chất LP là doanh nghiệp duy nhất ở thành phố Giang Châu được đưa vào danh sách kiểm tra trọng điểm."
Khi nhận được cuộc gọi từ Trưởng phòng Nhậm, Trần Cận Chu đang tham gia một cuộc họp cấp cao trực tuyến. Anh chuyển tiếp ngay tin nhắn vào nhóm chat nội bộ của phòng EHS, sau đó tiếp tục tập trung vào màn hình như chưa từng bị gián đoạn. (*)
Hóa chất LP là một tập đoàn hàng đầu trên thế giới về lĩnh vực hóa chất. Riêng tại cơ sở Giang Cảng, bộ phận EHS đã có hơn 100 nhân viên. Trần Cận Chu đảm nhiệm chức vụ giám đốc điều hành chưa đầy một năm, xuất thân từ lĩnh vực an toàn lao động, từ khi nhậm chức anh luôn duy trì tiêu chuẩn nghiêm ngặt và yêu cầu khắt khe. Anh giám sát nhà máy, chỉ trong chưa đầy ba tháng đã hoàn tất quá trình tự kiểm tra và chỉnh đốn, mạnh tay đầu tư hơn 10 triệu tệ.
Suốt ba tháng, toàn bộ công ty liên tục tăng ca khiến công nhân mệt mỏi rã rời, thế nhưng hiệu quả thu được lại vô cùng rõ rệt.
Năm nay công ty bị chọn để kiểm tra, Trần Cận Chu hoàn toàn không kinh ngạc. Đây vốn dĩ là "tàn tích" mà người tiền nhiệm đã để lại. Khi Lão Lục còn tại vị, ông ta chỉ chăm chăm thúc ép sản xuất, cuối cùng dẫn đến vấn đề nghiêm trọng về môi trường. Lẽ ra nhà máy phải chịu lệnh cưỡng chế ngừng hoạt động, nhưng nhờ chính quyền huyện ra tay bảo vệ nên chỉ bị cảnh cáo phải khắc phục vấn đề trong thời gian sớm nhất.
Tổng công ty rất coi trọng việc này, mượn cớ bên phía Sanda cần người hỗ trợ, liền điều Lão Lục sang chi nhánh Sanda, đồng thời điều Trần Cận Chu từ Thiên Đảo trở về Giang Cảng để "dọn dẹp chiến trường".
Hiện tại giám đốc bộ phận EHS là người được điều từ Hải Thành đến, tên là Hà Dục. Trần Cận Chu từng quen biết anh ta từ trước khi ra nước ngoài, họ từng phối hợp rất ăn ý trong công việc, ngoài ra còn giữ mối quan hệ cá nhân khá tốt.
Chỉ trong chưa đầy một năm, ban lãnh đạo cơ sở Giang Cảng đã gần như thay máu toàn bộ. Cả khu công nghiệp đều biết Hóa chất LP có một vị giám đốc điều hành mới trẻ tuổi và đầy triển vọng.
Trần Cận Chu gọi thư ký vào văn phòng, dặn cô dời lại những chuyến công tác đã lên lịch vào hai ngày tới, bản thân anh sẽ ở lại Giang Cảng để đón tiếp đoàn kiểm tra. Dù trong lòng không lo lắng sẽ xảy ra vấn đề gì nhưng với tư cách người đứng đầu cơ sở Giang Cảng, anh vẫn cần thể hiện thái độ hợp tác và xem trọng, điều này cũng có lợi cho sự phát triển lâu dài của doanh nghiệp về sau.
Khi Hà Dục gọi điện báo rằng đoàn kiểm tra đã tới, Trần Cận Chu đang trên đường đi đến căn tin. Cuộc họp trực tuyến với mấy ông Tây kéo dài đến tận 2:30 chiều mới xong, bụng anh đã sớm đói đến cồn cào.
Không còn cách nào khác, anh đành quay trở về tòa nhà văn phòng. Từ xa đã thấy đằng sau chiếc xe của tài xế Âu là một chiếc xe công vụ, Hà Dục đang cùng Tiểu Hạ
- người phụ trách mảng môi trường
- đứng chờ ở trước cửa tòa hành chính.
Trần Cận Chu lập tức treo lên gương mặt một nụ cười xã giao, thong thả bước lên phía trước.
"Chu Chu, không ngờ họ lại đến giờ này, làm lỡ bữa trưa của cậu rồi. Tối nay xong việc tôi mời cậu đi ăn đêm bù nhé." Hà Dục thấp giọng đùa vui.
Cũng không phải nói đùa. Năm ngoái đoàn kiểm tra làm việc đến tận 10:30 tối, họp phân tích xong thì đã là nửa đêm. Trần Cận Chu phẩy tay, tỏ ý không sao cả. Từ khi trở về Giang Cảng, hiếm khi anh được ăn uống đúng giờ.
Nhưng bận rộn một chút cũng tốt, ít nhất không để bản thân rảnh rỗi mà nhớ lại những chuyện bực bội đã từng xảy ra mấy năm trước ở nơi này. Giang Cảng bây giờ đã khác xưa, lần đó khi anh ra đi nơi này còn chưa có tuyến đường cao tốc nào...
Trong lúc hai người nói chuyện, nhóm cán bộ kiểm tra đã đi đến trước tòa nhà. Sau màn chào hỏi qua loa, thư ký liền dẫn cả đoàn người vào phòng họp.
Đoàn kiểm tra ngồi xuống, bắt đầu tự giới thiệu: "Chúng tôi là đoàn kiểm tra đến từ Du Thành, đây là giấy tờ chứng minh. Hiện tại nhận ủy nhiệm của bộ, chúng tôi sẽ tiến hành tái kiểm tra các vấn đề môi trường được phát hiện trong đợt kiểm tra năm ngoái. Một lát nữa sẽ có lãnh đạo của bộ tham gia giám sát toàn bộ quá trình thi hành pháp luật hôm nay."
"Cảm ơn đoàn kiểm tra đã đến hướng dẫn công tác. Tôi là Hà Dục, quản lý bộ phận EHS, còn đây là Tiểu Hạ, người phụ trách về mảng môi trường của chúng tôi. Vị này..." Hà Dục quay sang định giới thiệu Trần Cận Chu, nhưng chưa kịp mở miệng thì tiếng gõ cửa đã vang lên.
Những cán bộ ngồi đối diện lập tức nghiêm mặt, đồng loạt đứng dậy nhìn về phía cửa.
"Vị này là Tưởng Tầm Chi, Trưởng phòng thuộc Bộ và uỷ ban trung ương của chúng tôi." Người của đoàn kiểm tra giới thiệu.
Thư ký đứng bên cạnh quan sát người trưởng phòng trẻ tuổi vừa xuất hiện, người này mặc áo sơ mi đen, đuôi mắt hơi nhếch lên, sống mũi cao thẳng, dung mạo anh tuấn đến mức chói mắt. Nhưng trên người hắn lại toát ra một loại khí chất lười biếng và bất cần, hoàn toàn không giống một cán bộ nhà nước mà là một công tử nhà giàu ăn chơi.
Hà Dục vội vàng đứng dậy định chào hỏi, nhưng người kia chỉ liếc anh ta một cái rồi ánh mắt liền dừng thẳng trên người Trần Cận Chu. Ánh nhìn sắc bén, giọng điệu dửng dưng: "Trần tổng, rất vui được gặp cậu."
Lời nói tuy đầy tính thủ tục nhưng lần người nổi tiếng khéo léo trong việc xử lý các vụ xã giao là Trần Cận Chu lại cứ ngồi yên. Mãi đến khi nghe người kia chỉ đích danh mình, anh mới chậm rãi đứng dậy, quay đầu, gương mặt vẫn giữ nụ cười lịch thiệp nhưng đáy mắt không hề có ý người: "Trưởng phòng Tưởng, rất hân hạnh được gặp."
"Đây là giám đốc điều hành kiêm đại diện pháp lý của cơ sở Giang Cảng chúng tôi, anh Trần Cận Chu." Hà Dục tiếp tục phần giới thiệu còn dang dở.
Tưởng Tầm Chi không đáp, thản nhiên ngồi xuống đối diện Trần Cận Chu. Nhóm cán bộ kiểm tra cũng lập tức bật camera của máy ghi hình giám sát thi hành pháp luật.
Cuộc họp bắt đầu, đoàn kiểm tra lần lượt đặt ra câu hỏi về những vấn đề được phát hiện trong năm ngoái. Hà Dục giải thích từng mục một, cung cấp đầy đủ giấy tờ chứng thực có liên quan, sau đó đoàn kiểm tra đưa ra yêu cầu muốn đến hiện trường để xác thực.
Thông thường trong những dịp thế này, chỉ cần giám đốc điều hành xuất hiện mở màn đã đủ để thể hiện thái độ coi trọng của doanh nghiệp. Nghĩ đến việc Trần Cận Chu đến giờ vẫn chưa ăn gì, bên ngoài lại đang nắng gắt, Hà Dục thuận miệng bịa ra một lời nói dối nhỏ:
"Các vị lãnh đạo, lát nữa Trần tổng của chúng tôi còn có một cuộc họp, tôi và Tiểu Hạ sẽ cùng các anh đi đến hiện trường."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!