Chương 19: (Vô Đề)

Khi Thẩm Mục tỉnh lại, sắc trời đã hơi tối.

Y nằm ở trên giường, tướng quân ngồi ở bên giường nhìn y, vừa thấy y mở mắt ra, liền nhanh chóng dời ánh mắt, Khụ… Tỉnh rồi?

Thẩm Mục từ trên giường ngồi dậy, giơ tay xoa xoa thái dương, cảm giác đầu óc thật nặng nề.

Tướng quân hỏi: Đau đầu?

Thẩm Mục lắc lắc đầu, giả vờ tỉnh táo nói: Không có chuyện gì.

Tướng quân hoài nghi nói: Thực sự không sao?

Thẩm Mục gật gật đầu.

Tướng quân quay người đi tới cửa, Vậy trở về thôi.

Thẩm Mục theo sau hỏi: Tôn thị lang đâu?

"Người nhà của hắn tới tìm nên đi về trước." Tướng quân suy nghĩ một chút, hỏi,

"Ngươi… Có phải là uống say sẽ… Làm chút chuyện kì quái?"

Thẩm Mục mờ mịt,

"Chuyện kì quái? Không biết, ta rất ít khi uống rượu…" Y hỏi, Ta làm chuyện gì?

Sắc mặt tướng quân có chút không tự nhiên, ấp úng nửa ngày, vẫn là nói:

"Không có gì… Sau này không được cùng người khác uống rượu!"

Thẩm Mục nghĩ, ta cũng không cùng người khác uống rượu…

Bọn họ đi dọc theo bờ sông.

Đi ngang qua một con sông trong kinh thành, đèn đuốc bên rìa đường chiếu sáng, trên mặt sông có mấy chiếc thuyền hoa rải rác.

Tư Đồ tướng quân!

Tướng quân đột nhiên nghe thấy có người gọi hắn, quay đầu nhìn lại, một nam tử mặc áo gấm ngồi ở bên trong thuyền hoa hướng hắn vẫy tay,

"Tướng quân có thể nể nang mặt mũi một chút không?"

Tướng quân hỏi: Người kia là ai?

Thẩm Mục:

"Lục vương gia Tề Vương."

Tướng quân:

"Ta và hắn quen nhau?"

Không phải Thẩm Mục cau mày nói,

"Một năm trước, Tề Vương coi trọng một cô nương đánh đàn của Nhiễm Túy Lâu, vung tiền như rác, cô nương đó cũng không nguyện ý đi cùng hắn, hắn liền muốn cường đoạt… Nghe nói lúc đó ngươi vừa vặn cũng ở đó, đánh gãy một cánh tay của hắn…"

Tướng quân nhướng mày lên,

"Nói như vậy là có thù hận?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!