Chương 36: (Vô Đề)

Tối trước một ngày thi cuối kỳ, Phó Sảng cùng La Mã chạy kịp vào phòng tắm trước khi đóng cửa để tắm rửa. Các cô rút kinh nghiệm rồi, làm xong việc ở ký túc xá mới đến phòng tắm. Không chỉ ít người, tắm xong sạch sẽ có thể trực tiếp về giường ngủ, hơi nóng cũng không tản đi hết.

Phó Sảng tắm xong ra sấy tóc. Bên cạnh cô, ngoài La Mã, còn có Chu Giai Giai và Lý Á. Mỗi bên nói chuyện riêng, không bên nào đáp lại bên nào.

Lý Á tóc ngắn, sấy khô xong thì ngồi bên cạnh lướt điện thoại. Trang website chính thức của trường đăng tải bài viết mới về Vòng loại. Cô ta đưa cho Chu Giai Giai xem, buôn chuyện hỏi: "Cậu cảm thấy cô dẫn chương trình này tính là trình độ gì?"

Chu Giai Giai liếc nhìn, trong lòng biết rõ người đó là ai: "Người ta là nữ thần Đại học Truyền thông, cậu nói là trình độ gì?"

"Sao cậu biết?"

Chu Giai Giai nhìn Phó Sảng hoàn toàn không động đậy trong gương, giọng nâng cao vài phần: "Cô ta là bạn gái Trần Duy Lặc hồi cấp ba. Trần Duy Lặc chính là vì cô ta mới đến học Nam Thể, bằng không mục tiêu của người ta là Bắc Thể."

Chu Giai Giai nhấn mạnh một cách nghiêm trọng, cố ý nói cho ai nghe, ai ở đây cũng đều biết.

La Mã lập tức quăng lược quay đầu lườm Chu Giai Giai: "Cậu không nói không ai nói cậu câmđâu!"

Chu Giai Giai hừ: "Cậu loại gì vậy? Tự do ngôn luận của tôi làm gì đụng chạm cậu?"

La Mã không khỏi lắc đầu. Đây là người Đào Đào thích. Trước mặt cậu ta thì giả vờ nhu nhược vô tội, chỉ biết ngọt ngào làm nũng. Gặp các cô thì hận không thể móc tim ra cho mà xem có đen hay không.

La Mã cười nhạo cô ta: "Cô cũng chỉ có thể tự do ngôn luận để tự ảo tưởng một chút thôi. Chứ người ta căn bản không để mắt tới cô."

Chu Giai Giai từng nói, chỉ cần bạn gái Trần Duy Lặc không kém hơn cô ta, lòng cô ta có thể cân bằng. Nhưng người đó cố tình là Phó Sảng. Cô ta chỉ cần nhớ đến Phó Sảng giả mù sa mưa giúp cô ta theo đuổi Trần Duy Lặc, cô ta liền không cam lòng.

Chu Giai Giai chọc vào chỗ đau của La Mã: "Cái này có phần cho cô nói chuyện sao? Cô lại có bản lĩnh gì? Có ai để ý cô sao?"

Ba câu hỏi liên tiếp, đánh thẳng vào trái tim La Mã. Nhưng La Mã đã nhìn thấu rồi. Đào Đào đi đến gần nhìn kỹ chính là một đống phân bò. Cô ấy còn phải cảm kích Chu Giai Giai làm cô ấy thấy rõ một người thật tâm.

La Mã hờ hững cười cô ta: "Chẳng qua là trời sinh một cặp, cô còn khoe khoang lên làm gì."

Chu Giai Giai tiến lên đẩy cô ấy: "Miệng chó cô nói gì đấy?"

La Mã sớm đã thấy cô ta ngứa mắt, cũng đẩy trả: "Nói cậu là đồ đ* trà xanh đấy , dám làm không dám nhận?"

"Cô cũng không nhìn xem bạn bè mình có phải là như vậy không? Cô ta lúc trước cũng chen chân vào tình cảm người khác đó." Chu Giai Giai hướng về Phó Sảng vẫn im lặng nhìn lại. Cô ta tỏ vẻ sợ sệt.

"Cô nói bậy gì đấy? Tôi phát hiện cô còn ghê tởm hơn cả Nghiêm Diệc Vân. Người ta ít nhất đối mặt tới, còn cô thì phải quằn quại trong cống ngầm. Cô chính là đồ giả tạo!" La Mã gào về phía cô ta.

"Cô nói thêm một câu nữa thử xem?" Chu Giai Giai xông lên muốn nắm tóc cô ấy.

Lý Á thấy vậy, vội vàng xông vào kéo Chu Giai Giai.

Phó Sảng trong lòng sớm đã không thể nhẫn nại Chu Giai Giai. Cô tưởng Chu Giai Giai đã dừng lại trong khoảng thời gian này, nhưng không ngờ cô ta vẫn không thay đổi tính xấu. Phó Sảng quăng máy sấy trong tay, xoay người túm La Mã che ở phía sau mình.

Phó Sảng trừng mắt Chu Giai Giai: "Nói trước mặt tôi này."

Chu Giai Giai biểu tình khinh thường: "Giả tạo."

Phó Sảng mặt không biểu cảm, toàn thân run lên vì giận: "Cô mới thực giả tạo, Chu Giai Giai, tôi nhịn cô đủ rồi. Trước đây tôi coi cô là bạn, cô ba lần bảy lượt tiêu chảy trốn dọn dẹp, tôi cũng không so đo với cô. Cô bảo tôi giúp cô theo đuổi Trần Duy Lặc, tôi một lời đồng ý. Cô nói dối hết bài này đến bài khác, tôi cũng giúp cô. Việc có thể làm đều làm rồi, còn lại là ý trời. Nhưng cô đối xử với tôi như thế nào? Bắt nạt người bên cạnh tôi, chen chân vào La Mã và Đào Đào. Cậu thích Đào Đào sao?

Cậu ta chẳng qua chỉ là bị cậu dùng làm công cụ, lại còn rất đắc lực. Cảm ơn cô cho chúng tôi thấy rõ anh ta. Lòng dạ cô đen tối đến đâu, đều viết trên mặt rồi. Cô kéo bè kéo cánh cùng năm nhất bôi nhọ hình ảnh tôi, nói xấu tôi. Cô nghĩ tôi không biết? Tôi lười chơi cái trò trẻ con này với cô. Tôi vào Đội cổ vũ không phải để kết bạn. Tôi không để ý tới cô, cô liền dốc hết tâm tư làm khó tôi. Vòng cổ cũng lén lút nhét vào tủ tôi vu oan giá họa, làm tôi khó xử trước mặt Đội cổ vũ. Nhưng tôi nói cho cô biết, thân chính không sợ bóng tà, ác giả ác báo!"

Lý Á nghe ngây người. Cô ta căn bản không biết những chuyện này. Cô ta chỉ biết Chu Giai Giai không thích Phó Sảng. Hiện tại nghe ra, hoàn toàn là hận.

Mục đích Chu Giai Giai đã đạt được. Dù sao Phó Sảng trong mắt Đội cổ vũ chính là ăn trộm. Cả đám Đội cổ vũ kia lén lút không biết sẽ truyền tai nhau như thế nào. Cô ta nghĩ đến liền vui vẻ, không hề quan tâm Phó Sảng nói gì về cô ta.

"Chó nóng nảy nhảy tường, không chấp nhặt với cô." Chu Giai Giai cười đắc ý, xoay người chải tóc.

Phó Sảng một tay giật lấy lược của cô ta. Tóc Chu Giai Giai bị kéo, đau đớn kêu lên. Cô ta xoay người tặng Phó Sảng một cái tát.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!