Chương 33: (Vô Đề)

"Nhóm bọn tớ đã quay xong rồi, sẽ không sửa." Đào Đào nói thẳng với cô.

Phó Sảng không khỏi cảm thấy châm chọc. Cô hỏi cậu ta: "Cậu không phải lớp trưởng sao? Cứ thế này mà làm gương à? Lật lọng."

Đào Đào ghét nhất bị nói lật lọng, phản bác cô: "Chỉ là trùng chủ đề thôi, nội dung đâu có giống nhau hoàn toàn. Cậu sợ cái gì?"

"Đào Đào, cậu thật làm người ta thất vọng." Đây không chỉ là vì chuyện trùng chủ đề. Phó Sảng lười nói thêm một câu nào với cậu ta, quay đầu đi thẳng.

Chu Giai Giai nhìn khuôn mặt tối sầm của Phó Sảng, tâm trạng rất tốt. Chỉ cần Phó Sảng không vui, cô ta liền vui vẻ.

La Mã đã biết chuyện này, tâm trạng vốn đã không tốt lại càng bị bao trùm bởi mây đen. Lần này các cô chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt. Hy vọng duy nhất là giáo viên có thể nương tay khi chấm điểm hai bài tương đồng, dù sao điểm bài tập môn này chiếm tỷ lệ rất cao.

Phó Sảng tối đó cùng Trần Duy Lặc vội vàng ăn một bữa tối, sau đó cùng anh đi đến sân huấn luyện. Trần Duy Lặc làm nũng với cô một lát trước khi vào sân bóng rổ huấn luyện. Anh hôn Phó Sảng, bị Chu Giai Giai thấy được. Chờ Phó Sảng về phòng tập, lại là bầu không khí im lặng tương tự bao vây lấy cô.

Sinh viên năm nhất không để ý đến cô. Sinh viên năm ba, năm tư ngồi tụ tập một chỗ nghỉ ngơi. Cô ngượng không dám đi đến đó ngồi, sợ người khác biết cô bị cô lập một cách thầm lặng.

Khi luyện tập động tác cổ vũ, động tác đá chân cao của Phó Sảng đột nhiên đá trúng Chu Giai Giai. Cô vội vàng thu chân lại, nghe Chu Giai Giai kêu thảm thiết, ngã khuỵu xuống đất.

"Phó Sảng, cậu làm gì mà đá tớ?" Chu Giai Giai mắt ướt át nhìn chằm chằm Phó Sảng.

Phó Sảng đã sớm cảm thấy tất cả đều là hành vi trả thù của Chu Giai Giai. Cô ta vừa rồi rõ ràng đứng rất xa cô, mọi người đều di chuyển sang trái, cố tình cô ấy một mình lại di chuyển sang phải. Nói rõ là tìm cách gây sự.

Phó Sảng nói: "Cậu đi sai bước."

Chu Giai Giai làm bộ đáng thương: "Tớ dù có đi sai, cậu cũng không nên đúng lý hợp tình như vậy chứ?"

Sinh viên năm nhất vội vàng đỡ Chu Giai Giai, bênh vực cô ta: "Đúng vậy, Giai Giai đâu có cố ý."

Phó Sảng nhìn khuôn mặt trượng nghĩa nghiêm nghị của họ, lại nhìn khuôn mặt uất ức của Chu Giai Giai. Cô rốt cuộc biết thế nào là gây chuyện thị phi, thế nào là lòng người khó đoán.

"Tớ không phải cố ý." Phó Sảng giải thích, nhưng vẫn không xin lỗi.

Hoàng Nhiên cảm thấy họ chuyện bé xé ra to, vỗ tay giảng hòa: "Vẫn còn thời gian cãi nhau sao? Chu Giai Giai, bước nhảy của em sai thì Phó Sảng mới đá trúng em. Nếu em đau thì đi ra ngoài nghỉ một lát đi."

Chu Giai Giai nén nước mắt, xoa đầu gối lắc đầu: "Không sao, em có thể tiếp tục nhảy."

Phó Sảng nhìn khuôn mặt làm bộ làm tịch của cô ta, nhớ lại những ngày chịu đựng vừa rồi, liên lụy cả La Mã nữa. Trong lòng cô càng thêm bất bình, chỉ muốn kéo cô ta đối chất thẳng thắn.

Phó Sảng nhìn Hoàng Nhiên, tạm thời dẹp cơn giận dữ của mình xuống. Không chậm trễ thời gian của tập thể, cứ luyện tập trước đã. Chờ tập xong, Phó Sảng thay quần áo. Cô cố ý chờ Chu Giai Giại chậm chạp ra, trực tiếp gọi cô ấy lại trước mặt nhóm năm nhất.

"Chu Giai Giai, tôi có chuyện muốn hỏi cậu."

Chu Giai Giai xách túi, nhìn về phía nhóm năm nhất kia. Trên mặt họ ai nấy đều mang vẻ đại sự không ổn, cứ như thể Phó Sảng sắp làm chuyện xấu với Chu Giai Giại vậy.

"Tạm biệt, các cậu về trên đường cẩn thận nhé." Chu Giai Giại chào nhóm năm nhất, bảo họ đi trước.

Phó Sảng thầm nghĩ: Chơi trò quỷ gì ở trường vậy?

Nhóm sinh viên năm nhất lo lắng sốt ruột bỏ đi. Sau một hồi yên tĩnh, trong phòng thay quần áo chỉ còn Phó Sảng và Chu Giai Giai.

Phó Sảng không thích quanh co, trực tiếp nói rõ chất vấn cô ta: "Cậu làm gì mà xen vào chuyện La Mã và Đào Đào?"

Chu Giai Giại như lộ nguyên hình, cười lạnh: "Cái gì gọi là tôi xen vào? Bọn họ đã yêu đương đâu."

"Năm ngoái cậu còn coi thường Đào Đào, năm nay đột nhiên đến trêu chọc cậu ta. Tâm địa cậu thế nào tự cậu rõ."

Chu Giai Giại đắc ý: "Chỉ có thể nói La Mã không có bản lĩnh, Đào Đào không chịu nổi sự dụ dỗ."

Phó Sảng cảm thấy cô ta căn bản không có lương tâm. Cô báo cho cô ta: "La Mã không đắc tội gì với cậu, cậu có bất mãn gì thì như tối nay nhắm vào tôi là được, cậu bắt nạt người không liên quan sẽ gặp quả báo."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!