Tống Ngụy?
Hắn nói:
"Lời Tư Mệnh ngươi không nghe thấy sao?"
Còn biết Tư Mệnh, đúng là Tống Ngụy rồi.
Lời gì?
Hắn nói:
"Thực Nguyên Già ảnh hưởng tới thần trí. Người chìm đắm trong đó, thường khó thoát ra được. Lúc ngươi mới tới, có từng cảm thấy mơ hồ không?"
Hắn vừa nói vậy, ta liền nhớ ra, lúc nãy vừa ngủ dậy, có chút mơ màng.
Ta l.i.ế. m môi, hỏi:
"Vậy nghĩa là, hai người bọn họ ở bên trong..."
Tống Ngụy nói: Không tỉnh táo.
Nói cách khác, bên trong đúng là Huyền Âm và Đổng Uyên.
Một cỗ lửa bốc lên, bồn chồn không yên, ta lo lắng đi tới đi lui:
"Có cách nào tốt để tách hai người bọn họ ra không!"
Tống Ngụy nhìn ta:
"Chỉ là hai cái xác thịt."
"Có gì khác nhau sao?" Ta đá viên đá nhỏ trên mặt đất bay xa, đau đầu nói:
"Xác thịt là của người khác, sung sướng là của mình! Ngươi nhìn ta xem! Năm đó lúc ta ở bên Đổng Uyên, chính là xác thịt!"
Tống Ngụy đột nhiên im lặng, một lúc sau, hắn nói:
"Ngươi thích gì ở Đổng Uyên?"
Ta sửng sốt: Hắn đẹp trai.
Năm đó lúc Đổng Uyên làm hoàng đế, anh minh thần võ, quyết đoán hơn người. Chỉ có ta biết nụ cười của hắn ra sao, lúc nói lời yêu thương với người khác ra sao.
Đổng Uyên nói, đó gọi là độc sủng.
Yến tiệc cung đình bày la liệt trăm món, chỉ riêng cái bàn nhỏ của ta chất đầy bánh đường. Nửa đêm đói bụng, Đổng Uyên có thể lén lút dẫn ta đến Ngự Thiện Phòng. Ngự thư phòng của Đổng Uyên, cả hậu cung chỉ mình ta được vào.
Hắn có thể cùng ta ngồi xổm trên bậc thềm ngắm sao trời trăng sáng, cũng có thể vì vô tình lật nhầm thẻ bài của phi tần khác mà đứng cả đêm trước cửa cung của ta, vai áo phủ đầy sương đêm.
Ta nhớ nhiều chuyện như vậy, duy chỉ quên mất từng câu từng chữ Đổng Uyên nói với ta. Hắn trở thành một cái bóng, đơn bạc lại hư ảo. Trong phút chốc, lòng ta tràn ngập sợ hãi, nhưng lại chẳng biết nỗi sợ hãi đó đến từ đâu.
Những lời này không thể nói ra được, vừa mở miệng đã giống như vải quấn chân của bà lão, vừa dài vừa hôi. Ngay cả Tư Mệnh còn chẳng muốn nghe ta lải nhải, huống hồ là Tống Ngụy?
Tục ngữ nói, đến mà không có quà đáp lễ là thất lễ.
Ta giả vờ khách sáo, cũng hỏi:
"Văn Khúc chân quân cũng có người trong lòng sao?".
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!