Khi Lê Vu An tỉnh lại, sau đầu vẫn còn đau nhức kéo dài, trong không khí thoang thoảng mùi thức ăn, lúc chưa ngủ y chưa từng ngửi qua.
...
Lê Vu An mở mắt, ngơ ngác nhìn xung quanh.
Sau khi xác nhận xung quanh nơi y đang ở, những ký ức giấu trong tâm trí y được khôi phục từng chút một——
Đêm qua tan làm xảy ra quá nhiều chuyện, có thể là do nội tâm dao động quá thường xuyên dẫn đến tinh thần kiệt sức, hoặc cũng có thể là do bất chấp chạy ra khỏi bệnh viện nên bị cảm lạnh.
Dưới áp lực của cơ thể lẫn tinh thần, một cơn sốt bất ngờ bùng phát.
Lê Vu An nhớ tới Yến Sầm với những lời đối phương đã nói trước khi chìm vào giấc ngủ——
"Ngủ đi, tối nay tôi sẽ trông em, không đi đâu cả."
Một vài lời đã đập tan tất cả những phòng bị và cậy mạnh của Lê Vu An.
Lê Vu An chống lại cơn choáng váng còn chưa hoàn toàn tiêu tan, có chút vội vàng bước ra khỏi giường, mở cửa muốn xác nhận điều gì đó.
Rầm.
Tiếng mở cửa có chút mất kiểm soát.
Trong phòng khách mùi thức ăn nồng đậm hơn trong phòng ngủ, Lê Vu An đứng ở cửa phòng, từ góc độ của y, y chỉ có thể nhìn thấy bóng người bận rộn trong phòng bếp.
Yến Sầm nghe thấy tiếng động quay đầu lại, tuy cao gần 1m9 nhưng lại đeo một chiếc tạp dề màu xanh nước biển, không vừa người lắm.
Bộ dáng nghiêm túc làm đồ ăn, trái ngược với bộ dáng khi làm việc.
Hai mắt chạm nhau.
Yến Sầm là người lên tiếng đầu tiên: Tỉnh rồi à?
Lê Vu An không nghĩ tới lúc y tỉnh lại sẽ nhìn thấy Yến Sầm, trong lúc nhất thời không kịp phản ứng, chỉ có thể nhìn thẳng vào đối phương: ... Ừm.
Yến Sầm nhanh chóng rửa sạch rồi lau khô tay, nhìn theo ánh mắt Lê Vu An đến gần:
"Em thấy khỏe hơn chưa? Lúc sáu giờ sáng tôi kiểm tra lại, cơn sốt của em đã hạ xuống."
Vừa nói hắn vừa đưa tay sờ trán Lê Vu An.
Hô hấp của Lê Vu An xiết chặt lại vì động tác bất ngờ này, tầm nhìn của y hơi chao đảo.
Yến Sầm không làm ra động tác thân mật quá nhiều:
"Chắc cũng ổn hơn rồi, chờ một lúc nữa ăn xong rồi uống thuốc"
Ừm.
Lê Vu An không khỏi gật đầu, trong lòng lại tràn đầy nghi hoặc.
Có phải tối qua mình bị sốt và ngủ sâu quá không? Sao lại không thức dậy dù chỉ một lần? Yến Sầm không đi, vậy đêm qua anh ấy ngủ ở đâu? không phải là...
Lê Vu An còn chưa kịp hiểu ra mình đang trải qua chuyện gì thì nghe thấy Yến Sầm đột nhiên phát ra một âm thanh lo lắng.
Vu An?
Ah.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!