Chương 9: (Vô Đề)

14.

Mang theo bao chờ mong trong lòng, cuối cùng tôi cũng đợi được đến ngày mình tròn 18 tuổi.

Mặc dù chỉ cách hôm đó đúng bảy ngày, nhưng khoảng thời gian ấy tôi còn thấy khó khăn hơn cả Thời Dực, tôi không đùa đâu.

Tôi gào thét trong lòng.

Những tính toán nho nhỏ của cậu ấy, tôi đều nhìn thấu cả rồi. Ngoài món quà là gì thì tôi chưa rõ, nhưng việc cậu ấy sẽ tỏ tình vào đúng ngày sinh nhật của tôi thì… cũng bị chính mấy lời lòng thầm thì của cậu ấy bán đứng sạch sẽ.

Vì thế, tôi cũng âm thầm chuẩn bị không ít: hôm đó nên mặc váy gì, trang điểm ra sao...

Tôi đứng trước gương, kéo kéo khóe miệng, luyện tập cách cười sao cho khi đối diện với người mình thích, biểu cảm lúc nào cũng hoàn hảo nhất.

Thế nhưng ngay lúc tôi ăn mặc xinh đẹp, tiệc tùng cũng đã chuẩn bị chu toàn đâu vào đấy, tôi nhận được cuộc gọi của Thời Dực.

Có chuyện gì vậy?

Đầu dây bên kia là giọng mũi ấm ức: Dư Dư…

Thời Dực nức nở, giọng mang theo vẻ tủi thân:

"Chắc tôi không thể đến dự tiệc sinh nhật của cậu được rồi…"

Lòng tôi lạnh đi một nhịp.

Sao vậy?

"Tối qua bị cảm lạnh, phát sốt rồi. Sốt cao mãi không hạ, ba mẹ tôi bảo người làm giữ chặt không cho tôi ra ngoài…"

Ừ.

"Vậy cậu nghỉ ngơi cho tốt nhé."

Tôi không để cậu ấy nói tiếp, nhanh chóng cúp máy.

Nói không buồn, không giận thì chắc chắn là nói dối—aaaahhh! Tôi sợ chỉ cần nghe thêm vài câu nữa thôi nước mắt sẽ vỡ òa mất.

Đã hứa là sẽ đến tham dự lễ trưởng thành của tôi, vì điều đó tôi đã chuẩn bị biết bao nhiêu… vậy mà—mọi thứ đều tan thành bọt nước.

Bực ghê!

Mặc dù vậy, tôi vẫn nhanh chóng ổn định lại tâm trạng, bước xuống lầu để tiếp tục buổi tiệc.

Dù sao hôm nay là lễ trưởng thành của tôi, vai chính làm sao có thể vắng mặt.

Bữa tiệc đi được một nửa, những người cần chào hỏi cũng đã xong, cuối cùng tôi mới có một chút thời gian để thở.

Thế nhưng trong lòng vẫn cứ nhớ mãi về một người.

Này.

Sao thế? Trần Chu – người bặt tăm cả buổi – lắc lư ly rượu trong tay, cô nàng vốn hay cà lơ phất phơ hôm nay trông lại có vẻ hơi nghiêm túc.

"Cậu có để ý Thời Dực không có mặt không?"

"Tôi còn đang định hỏi cậu nè. Hôm nay cậu ta lại không tới á?"

Cậu ấy bị bệnh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!