10.
Xét thấy gần đây Thời Dực có biểu hiện khá tốt, tôi đồng ý lời mời cuối tuần đi chơi với cậu ta.
"Cậu có muốn đi đâu không?"
[Bảo bối Dư Dư nói lớn lên nào, hôm nay chúng ta hẹn hò ở đâu đây~]
Công viên giải trí?
[Đi nhà ma Dư Dư có sợ không nhỉ? Giờ là lúc để bổn thiếu gia thể hiện sức quyến rũ rồi!]
Rạp chiếu phim?
[Xem phim tình cảm thì lén nắm tay, xem phim kinh dị thì đường đường chính chính nắm tay… quá đỉnh luôn~]
"Nhảy bungee, trượt tuyết, nướng BBQ?"
[Dù hôm nay làm gì cũng phải để lại ấn tượng thật sâu đậm trong lòng Dư Dư mới được!]
Tôi nhìn đôi mắt cún con lấp lánh của Thời Dực, rõ ràng là đã sắp xếp sẵn cả ngày trời hoạt động rồi, nhưng tự dưng tôi lại muốn phản nghịch một tí: Đi thư viện.
"Được, nghe cậu—ơ khoan, đi thư viện làm gì?"
Một giây trước Thời Dực còn hề hề hề trong lòng, giây sau đã xị mặt.
[Nếu sau này thực sự hẹn hò với Dư Dư, chẳng phải bổn thiếu gia sẽ phải ăn chay trường suốt đời à…]
...
Tôi im lặng một lúc lâu, cuối cùng vẫn quyết định bình tĩnh bịa một lý do:
"Thư viện có không khí học tập cực kỳ tuyệt vời."
Dù sao cũng lớp 12 rồi, dù đầu óc luyện thi Thanh Hoa ở kiếp trước vẫn còn, nhưng có buff rồi cũng không thể chủ quan.
Thời Dực từ chối:
"Tôi biết một chỗ còn tốt hơn, còn có AI giải đáp nữa kìa!"
Tôi không tin: Ở đâu?
Thời Dực thành thật: Nhà tôi.
Tôi ôm trán: Thế AI đâu?
Thời Dực vẫn tỉnh bơ: Là tôi.
Cút.
11.
Chú cún nhỏ ấm ức cuối cùng vẫn lẽo đẽo theo tôi tới thư viện.
Nhìn vẻ mặt uất ức đó, tôi thậm chí còn thấy mình có hơi tàn nhẫn.
Thế mà chỉ một giây sau, Thời Dực đã tự điều chỉnh lại tâm trạng: [Thôi kệ đi, bảo bối Dư Dư nhà mình muốn đi đâu thì đi, ai bảo cô ấy là Dư Dư của tôi chứ.]
Chạm mắt với tôi, cậu ta nhe răng cười:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!