Hoắc Tranh một tay ôm y, cũng không biết tại sao, giữ đêm mưa lạnh, giống như có một đám lửa thiêu đốt trong lòng, từ đầu đến chân hắn nổi lên một cổ hơi nóng.
Đóng cửa lại, ngăn cách mưa gió rét lạnh ngoài phòng.
Đèn dầu đặt trước tấm bình phong, được phủ lên chụp đèn, trong phòng tối đen nhìn không rõ.
Hoắc Tranh cúi đầu, chỉ thấy một đôi mắt hạnh to tròn nhấp nháy, làm trong lòng hắn rung động.
"Tranh Tranh."
Bạch Tế ôm gối đầu nhìn xung quanh, trèo lên trên giường, hai chân được Hoắc Tranh cầm trong tay xoa ấm. Lòng bàn tay thô ráp qua lại ở gan bàn chân kiều nộn, y ngã vào đầu giường bật cười, tóc đen tán loạn trên gối Hoắc Tranh, chỉ chốc lát sau, khóe mắt đọng một tầng nước, mũi nhỏ hít khí liên tục.
Ánh mắt Hoắc Tranh khẽ biến, đem chân y xoa ấm lên xong, kéo chăn đắp y kín mít, nghiêm nghị: "Nhắm mắt lại, ngủ."
"Ừm..."
Bạch Tế nhắm mắt lại, hàng mi dài run run.
Bên cạnh ấm áp, sau khi Hoắc Tranh nằm xuống, y lặng lẽ nhích lại gần, tới khi cánh tay hai người dán sát mới dừng lại động tác nhỏ.
Hơi thở nhẹ nhàn phà vào lỗ tai, Bạch Tế hé hé mắt, ngược sáng làm y nhìn không rõ khuôn mặt Hoắc Tranh, y nửa nhấp môi mình, mơ hồ chỉ miêu tả được sống mũi cao thẳng, mặt mày anh đĩnh.
Ánh lửa lung lay một chút, tâm Bạch Tế cũng rung động theo. Y từ trong chăn nhóm người lên, đầu ngón tay liền đụng tới cánh môi hơi mỏng, Hoắc Tranh đột nhiên mở mắt.
"Tiểu Bạch, vì sao còn không ngủ?
"Bạch Tế có thể cảm nhận được hơi thở phun ở đầu ngón tay trở nên nóng rực, ngứa ngứa trêu chọc, ngón tay y run lên lùi lại, duỗi tay qua chộp lấy chăn che lên đầu. Hoắc Tranh rũ mắt, bị Bạch Tế không ngừng cọ đầu vào trước ngực, một lúc sau, y chậm rãi xốc chăn lên, lộ ra một đôi tai cụp lông xù trắng muốt."Tranh Tranh..." Bạch Tế nhấp má lúm đồng tiền, ánh mắt nóng bỏng, "Ngươi xoa xoa lỗ tai cho ta được hông?
"Y nghiên tai đưa đến trước mắt Hoắc Tranh, ngoan vô cùng, hai bên má hồng hồng, lỗ tai xù giống như cũng ửng hồng theo. Bạch Tế đợi một lát không thấy Hoắc Tranh động thủ, nóng vội,"Ta, lỗ tai ta ngứa, ngươi giúp ta xoa một chút.
"Hoắc Tranh xoa nhẹ, lông nhung ấm ấm trong lòng bàn tay, hắn vỗ về chơi đùa tai cụp, một tay khác yên lặng chuyển qua eo Bạch Tế, đem người ôm đến trên mình."Còn khó chịu không?"
Hơi thở ấm áp phả vào bên tai, mặt Bạch Tế càng thêm hồng, hồng nhạt tràn ngập thành đỏ ửng hai má, mũi nhỏ phát ra tiếng hừ hừ mềm mại.
Tóc dài phủ lên bả vai rớt xuống cạnh mặt Hoắc Tranh, Bạch Tế chưa từng có thói quen đem đầu tóc cắt ngắn. Tóc dài như thác nước chứa một cổ mùi hương ngọt thanh, cùng hương vị trên người Bạch Tế giống nhau.
Xung quanh Hoắc Tranh bị hơi thở Bạch Tế chiếm cứ, hắn hô hấp hỗn loạn vội nín thở, ngay trước mắt là hầu kết Bạch Tế hơi hơi động cùng cổ nhỏ trắng nõn.
"Ưmn....
"Bạch Tế chợt phát ra tiếng than ngọt mị, Hoắc Tranh dừng tay, không biết từ khi nào Bạch Tế ngẩn mặt nhìn hắn, đôi mắt hạnh trong suốt, ngây ngô xinh đẹp mà không tự biết. Bạch Tế thanh âm mềm mại như than thở,"Tranh Tranh, thực thoải mái.
"Y liếm liếm môi khô khốc, yết hầu phát khô, lẳng lặng mà nhìn Hoắc Tranh, giống như sủng vật được chủ nhân chiều hư, không hề tiết chế làm nũng,"Tranh Tranh, miệng ta cũng ngứa.
"Cả người Hoắc Tranh cứng đờ,".....Hắn ám chỉ nói:Miệng ngứa không xoa được đâu.
"Bạch Tế còn chưa trả lời, ngón tay Hoắc Tranh đã dừng ở khóe môi y nhẹ nhàng cọ, lại nói:"Miệng ngứa chỉ có thể hôn một chút, muốn hôn hay không?"
"Hôn, ưm..."
Đầu lưỡi nóng bỏng câu lấy lưỡi nhỏ mềm mại dùng sức mút vào, Hoắc Tranh nắm chặt cổ mảnh khảnh của Bạch Tế, đem y để trên mình hôn lấy.
Thở dốc hỗn loạn nặng nề, tiếng than nhẹ trong miệng Bạch Tế tràn ra đều bị Hoắc Tranh nuốt lấy, hai người ôm hôn, cánh tay Hoắc Tranh phát lực, tư thế đảo ngược, Bạch Tế đầu tóc hỗn độn nằm trên giường, đôi tay ôm chặt cổ Hoắc Tranh, phát ra tiếng kêu nhỏ bé yết ớt.
Bàn tay nóng bỏng chậm rãi tiến vào xiêm y Bạch Tế, chạm đến da thịt tinh tế mềm mại, nhiệt độ càng cao, năm ngón tay lướt trên người y vuốt ve.
Cả người Bạch Tế mềm nhũng, y như biến thành một vũng nước dưới người Hoắc Tranh, cảm nhận được lòng bàn tay mang theo vết chai sờ tới sờ lui sau lưng, y ngứa đến vặn vẹo vòng eo muốn trốn, lập tức liền bị Hoắc Tranh gắt gao ôm chặt.
Trong miệng y tràn ra một tiếng ngâm khẽ, bàn tay Hoắc Tranh từ sau lưng y dọc theo vòng eo chuyển đến trên bụng nhỏ, thân mình Bạch Tế run rẩy, hắn mới chuyển tay lên trên, yêu thích không buôn tay vuốt ve.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!