Chương 3: Gả sai vào cửa

Hoắc gia tuy rằng gia cảnh sa sút, có thể nói lần này Hoắc Thiên Quân để nghênh thú tiểu thư Bạch gia vào cửa đã tốn không ít tâm tư.

Tiền mua sính lễ kết hôn, là do Hoắc Thiên Quân đem bán một nông trường còn lại của Hoắc gia, lễ đón dâu long trọng náo nhiệt, cũng coi như là người bệnh nhiều năm vô tình vớ được một cây cỏ cứu mạng, được ăn cả ngã về không.

Trường Dương thôn cùng Trường Nguyệt thôn đều nằm ven hai bên sông Nguyệt Dương, đi bộ đến lui cũng không quá nửa ngày.

Hỉ kiệu lắc qua lắc lại, đội ngũ đón dâu qua sông Nguyệt Dương tiến vào địa phận thôn Trường Nguyệt, Bạch Tế đang hôn mê cũng dần tỉnh.

Y ghé vào trong kiệu, thần sắc ngây ngốc, đệm giường mềm mại trong kiệu đong đưa cọ vào má, ngứa đến y mở miệng cười tươi, nhưng cánh tay vô lực không thể cử động, áo cưới màu đỏ mặc trên người, y cuốn áo lại tự đem mình bọc thành con tằm thong thả lăn một vòng, cười đủ rồi mới bắt đầu nhìn xung quanh.

Một chỗ xa lạ.

Y đem mành kiệu xốc lên một chút, vì hít quá nhiều thuốc mê nên thân mình mềm nhũn lợi hại, cánh tay run run chống đỡ không lâu, lại nằm xuống bất động.

Mới xuống núi, y cái gì cũng không hiểu, chỉ cần không ai đánh mình, thì chẳng cần phải sợ, bởi vì y không có khả năng nhận biết, cho nên trong lòng cũng không nghĩ được gì nhiều.

Trong kiệu bày mấy đĩa bánh tinh xảo thơm ngon, người Bạch gia biết ý Bạch Tế, cố tình chuẩn bị cho y.

Bạch Tế cầm lên một khối bánh nhấm nháp, chỉ cần một khối bánh liền dễ như trở bàn tay làm cho phân tâm.

Y thực ngoan, vẫn chưa chú ý đến áo cưới trên người, khăn voan mềm mỏng không che hết tầm mắt, bởi vậy y không chạm vào khăn voan trên đầu, lại càng không biết bà tử đem mình trang điểm thành một cô nương.

Đến chính ngọ, kiệu hoa đã đến cửa lớn Hoắc gia.

Từ xa đã nghe được tiếng kèn nhạc náo nhiệt, Hoắc gia cho người đốt pháo đỏ hai bên cửa lớn, pháo trúc bay vụt, tiếng pháo bùm bùm chấn động đem toàn bộ người đến xem náo nhiệt xung quanh đều bịt tai lại.

Kiệu phu hét to tân nương tử đến, kiệu hoa dừng ở cửa lớn Hoắc gia, mọi người sôi nổi hướng mắt về cỗ kiệu, muốn nhìn một chút xem tân nương được nghênh thú long trọng này rốt cuộc là bộ dạng gì.

Chuyện Hoắc Thiên Quân bệnh nặng quấn thân muốn cưới tiểu thư Bạch gia vào cửa xung hỉ, người trong thôn ít nhiều đều biết một chút.

Bọn họ đều nghe nói tiểu thư Bạch gia là người xin đẹp như hoa, là tiểu thư khuê các, hiện giờ Hoắc Thiên Quân là một con ma ốm cũng có thể đem nữ nhi Bạch gia cưới vào cửa, không ít nam nhân trong thôn chưa có hôn ước liên tiếp đỏ mắt, hâm mộ trong lòng.

Đầu năm nay tỉ lệ nam nữ không cân bằng, nữ oa thiếu, chỉ cần có nữ hài mới sinh ra lập tức liền cùng nam hài nhà khác định thân.

Phía trên triều đình ban ra chính sách, mỗi nhà mỗi hộ chỉ được sinh ba đứa nhỏ, nếu vượt quá qui định, thuế đầu người phải nộp gấp năm lần, nữ nhân đã ít, nam nhân nào có thể cưới được vợ, đã là phước đức trời cho.

Cũng có nhiều nam nhân không cưới được nữ nhân, đã cùng nam nhân khác lén lút qua lại, chỉ là điều này vi phạm vào âm dương tương hợp, là chuyện không lên được mặt bàn, chỉ có thể giấu giếm không cho người khác biết.

"Tân nương" tới rồi, Hoắc Thiên Quân thân thể không khỏe càng không thể ra gió nên chỉ có thể ở trong phòng chờ, hỉ bà đứng trước kiệu nói mấy lời chúc cát lợi, liền bảo kiệu phu đem mành xốc lên, ngồi xổm xuống để tân nương tử bò lên lưng nàng, thay tân lang đem tân nương cõng vào nhà.

Bạch Tế thấy cỗ kiệu dừng lại liền sợ tới mức thẳng người không dám cử động lung tung, bất an lo sợ, ngón tay giấu trong tay áo xoa xoa.

Bên ngoài tiếng người hỗn độn, y lại nhát gan, sợ hãi.

Hỉ bà chờ không thấy tân nương ra, quay đầu lại nhìn thấy người vẫn còn quy quy củ củ ngồi bên trong kiệu, lại gọi thêm một tiếng.

Bạch Tế nghe hiểu, tay chân gập ghềnh bước ra, mềm mại nằm lên lưng hỉ bà.

Bạch Tế mơ hồ, người khác kêu cái gì y liền làm cái đó.

Khăn voan che mất dung mạo Bạch Tế, lại không che được thân thể y.

Trong thôn đa số đều là nam nhân thô kệch, thấy nữ nhân, cho dù là đã thành thân, ánh mắt cũng che dấu không được càng ghen tị Hoắc Thiên Quân, tên bệnh lao còn có thể sống được bao lâu nữa đâu.

Sao lại tốt số vậy.

Bọn họ nhìn đến tiểu tân nương, một thân áo cưới đỏ, giấu không được dáng người yểu điệu.

Đưa mắt nhìn qua, nào eo ra eo, thật nhỏ nha, mông ra mông, cũng trật tròn a, tuổi mới có mười lăm mười sáu, so với kiều hoa còn đẹp hơn, thật là để cho Hoắc Thiên Quân chiếm hết tiện nghi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!