"Ngươi đi?"
Bốn người đồng thanh, cùng nhìn hắn.
Lục Du Bạch bình tĩnh hỏi:
"Có vấn đề gì sao?"
Sở Anh chớp chớp mắt nhìn hắn, hình như thật sự không có vấn đề gì.
Lục sư huynh nhà nàng rất toàn năng về mặt thực chiến.
Vậy quyết định vui vẻ thôi, mang một tu sĩ loại hỗ trợ tăng sức mạnh vào hạch nguyên, xét cho cùng không phải chuyện xấu gì, huống chi Lục Du Bạch đáng tin cậy hơn Yến Nghiêu nhiều.
Giới hạch Linh Sơn nằm trong khe núi, tu sĩ chỉ cần từ chỗ ánh sáng lấp lánh ở trung tâm Linh Sơn đi vào, là có thể đạt đến hạch nguyên.
Kỳ Tư Dương và các tu sĩ hỏa linh căn khác tụ tập ở cửa vào giới hạch kiểm tra quân số, thấy bốn kiếm tu Vân Thần Tông đều đến tiễn Sở Anh, không khỏi há hốc mồm.
"Sao phó giáo chủ ngươi cũng có tứ đại hộ pháp rồi?"
"Vì sư huynh nàng đến rồi."
Lục Du Bạch liếc hắn cười cười, cùng Sở Anh chìm vào linh quang, tiến vào vùng đất hạch nguyên của giới hạch........
Hạch nguyên của song hạch băng hỏa đều là một hòn đảo nham thạch lơ lửng trong hư không.
Đảo băng hạch đầy vết tích băng giá, đảo hỏa hạch thì phủ kín những khe hở nham thạch nóng chảy.
Hai linh hạch của Linh Sơn nằm trên bệ đá của hòn đảo này.
Băng hạch suy yếu, ảm đạm không ánh sáng.
Hỏa hạch phình to, cuồng loạn dị thường.
Bọn Tiêu Doãn Phong phải đối mặt với khó khăn là khôi phục băng hạch.
Còn bọn Sở Anh cần ổn định hỏa hạch đã mất kiểm soát này trước.
Bên hồ sinh mạch.
Các lão tổ ngồi cùng nhau, dù có tự nguyện hay không. Bọn họ tận mắt chứng kiến mọi chuyện ở hạch nguyên song hạch.
"Thằng nhóc này là đệ tử của Lăng Tiên Tông à? Khá có thủ đoạn, biết băng hạch suy yếu, dùng băng lực của mình bồi bổ, còn biết dẫn theo Tống Minh Chúc."
Giang Tranh Lưu nhìn cảnh tượng ở băng hạch, bình luận.
Nguyệt Vô Huyền nhìn sang hỏa hạch, hít một hơi:
"Vậy bên hỏa hạch thế này là sao? Mấy đứa này hung hăng như muốn đánh nổ hỏa hạch vậy."
Trong hạch nguyên, hỏa hạch khổng lồ xông về phía các tu sĩ trên đảo nham thạch, oanh kích loạn xạ.
Tu sĩ cũng không chịu yếu thế, có người thử dùng vũ lực chinh phục hỏa hạch khiến nó bình tĩnh, đáng tiếc bị bắn bay.
Giang Tranh Lưu tò mò nhìn sang:
"Tính khí lớn lối thế sao? Có thể sánh ngang Phong Thanh Ngưng."
Phong Thanh Ngưng trừng mắt nhìn lão: "?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!