Chương 90: Ta đã nói gì nhỉ, sát cánh chiến đấu?

Tiên tịch không còn, kiếm tiên vẫn vậy.

Ninh Vi một mình lên Linh Sơn, dùng sức mình dập tắt ba phần hỏa diễm.

Nhưng hỏa hạch chỉ vì uy áp của nàng mà tạm thu lại vài phần khí diễm.

Kẻ thực sự khống chế được hỏa hạch, vẫn phải là đám thiếu niên kia.

Việc Ninh Vi cần làm là mở ra giới hạch Linh Sơn, điều này cần đến thủ đoạn cứng rắn. Nàng nắm chặt Thập Châu Xuân, hơi dùng sức, vết nứt trên Linh Sơn và người nàng cùng sâu thêm.

Dưới núi.

Đệ tử thân truyền của bốn tông môn nghe theo sự chỉ huy của Ninh Vi, ai làm việc của người nấy, đám đông tản đi hơn nửa.

Tô Phiến Ngọc nhìn Ninh Vi ngẩn người một lúc rồi nhảy vọt lên trợ giúp nàng.

Giang Tranh Lưu có vẻ không tình nguyện, nhưng trước đại sự không thể không thỏa hiệp, nhanh chóng theo sau.

Hai người một trái một phải truyền linh lực vào Ninh Vi không chút tiếc rẻ.

Ngay lúc này, cả hai phát hiện, cấu tạo cơ thể Ninh Vi khác với người thường, tốc độ hấp thu linh lực của nàng nhanh gấp trăm lần tu sĩ bình thường.

Chí Thuần Thiên Linh Tinh, uy quyền của ngươi vẫn như xưa........

Thiên Thu Các, Thanh Phong Đài.

Thành thật mà nói, Phong Thanh Ngưng bây giờ lánh đời quen rồi, không phải người thích ra ngoài.

Túy Vân Thiên trong kiếm trì tỏa ánh sáng nhạt, Quân Phàm hiện ra, nhìn chằm chằm vào Phong Thanh Ngưng đang do dự.

"Lo lắng thì đi đi, nhìn ngươi khó chịu quá."

Vân Thần Tông báo lại tình hình của Ninh Vi cho Phong Thanh Ngưng, nói là đi giải quyết vấn đề ở Linh Sơn lại gặp phải Giang Tranh Lưu và Tô Phiến Ngọc.

Phong Thanh Ngưng từ chối:

"Vừa từ Lâm Trạch về không lâu, ta không muốn ngày ngày vì nàng ta bôn ba tất tả."

"Vậy đi ngủ đi, đứng đó mất hồn mất vía ảnh hưởng ta nghỉ ngơi."

Quân Phàm dựa vào bờ kiếm trì, bất lực nhìn bà ta.

Thật phiền phức, người phụ nữ nói một đằng làm một nẻo này.

Phong Thanh Ngưng nheo mắt liếc hắn một cái, khẽ nhíu mày, thất thần bước vào phòng ngủ.

Quân Phàm im lặng một lúc, đợi chừng hai khắc.

Hắn lại giương mắt nhìn về phía phòng ngủ.

Phong Thanh Ngưng thay một bộ trang phục, mặt không biểu cảm bước ra, không nhìn sắc mặt Quân Phàm mà trực tiếp rời khỏi Thanh Phong đài, ngự kiếm về phía Linh Sơn.

Khóe miệng Quân Phàm giật giật:

"Chậc chậc."

......

Linh Sơn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!