Chương 36: Tai nạn phi thuyền

Việc gấp không thể trì hoãn, chuyện trừ ma ở Vân Hà Trấn không thể chậm trễ.

Sáng sớm hôm sau, các đệ tử thân truyền đã lên phi thuyền.

Trưởng lão dẫn đoàn cuối cùng vẫn là Diệp Quan Tiêu, nàng trông tiều tụy hẳn, lê từng bước nặng nề lên phi thuyền.

Đệ tử thân truyền đứng thành hai hàng, tự động nhường đường.

Vị nữ trưởng lão này có cốt cách cực kỳ mỹ lệ, thường mặc váy dài đen thêu kim tuyến, trang sức lấp lánh, lúc nào cũng rực rỡ kiêu sa, lần đầu tiên thấy nàng trông u ám tang thương như vậy.

"Sư tôn của muội bị sao thế?"

Ninh Vi nhìn bóng lưng Diệp Quan Tiêu đi vào khoang thuyền, đoạn hỏi Sở Anh.

Người đã đông đủ, phi thuyền khởi hành.

"Chuyện này liên quan đến tổn thương tình cảm của bà ấy..."

Sở Anh vẫy tay chào các trưởng lão tiễn đưa ở cổng, quay lại thấy ánh mắt tò mò của năm huynh đệ tỷ muội.

Nàng ngẩn ra, liếc bọn họ một cái đầy u oán, sao đều hóng hớt thế.

"Sư tỷ mau kể đi."

Nhiếp Tuyền mặt đầy mong đợi, lắc lắc tay áo Sở Anh.

"..."

Đến cả "sư tỷ" cũng gọi luôn, tiểu ma nữ này bình thường chỉ gọi "người màu đỏ", "người màu xanh", "người màu trắng", "người màu đen".

Sở Anh thở dài:

"Sư tôn ta lúc trẻ từng đến Vân Hà Trấn rèn luyện, lúc đó bà ấy còn là đóa hoa trắng tinh khôi thuần khiết, bị người lừa gạt trao nhầm chân tình."

Năm người đồng thanh: "A…"

Sở Anh trầm ngâm:

"Chuyện này hình như ảnh hưởng rất lớn đến bà ấy, không hiểu sao còn ảnh hưởng cả tông môn, nhưng dưới áp lực của Vân Thần Tông, Tiên Môn đã dẹp tin đồn, từ đó sư tôn không bao giờ trở lại Vân Hà Trấn nữa."

"Đối phương là ai vậy, sao còn ảnh hưởng cả tông môn? Ngươi nhiều tình cũ thế, chúng ta cũng không diệt tông mà."

Thẩm Hàm Thanh không hiểu, giang tay ra.

Tình cũ của Sở Anh nhiều như sư huynh cũ của Thẩm Hàm Thanh vậy.

Bằng cách độc đáo của riêng mình, hai người đã trở thành đóa hoa giao tế đỉnh cao trong ngũ đại Tiên Môn.

Diệp Quan Tiêu sau khi bị tổn thương đã đoạn tình tuyệt ái, không ngừng tẩy não Sở Anh rằng đừng để tình yêu che mắt, phải làm một nữ tử biết yêu bản thân.

Sở Anh nghe theo.

Thế là nàng có một đống tình cũ, hạn sử dụng của mỗi tình cũ không vượt quá bảy ngày.

Sở Anh ho khan, nghiêm mặt:

"Vị phu quân cũ của sư tôn này là ai ta không rõ, nhưng chắc không phải người thường, bằng không năm đó đã không ầm ĩ thế."

Phi thuyền vận hành êm ái, xung quanh đã là muôn dặm mây ngàn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!