Trước khi lên đường tới Tiên Môn, Ninh Vân Phồn đã làm công tác tư tưởng về Ninh Vi với các trưởng lão.
Dù vị Ninh sư điệt này khá kỳ quặc, nhưng các trưởng lão cũng chẳng phải người đứng đắn gì, nên vẫn nằm trong khả năng tiếp nhận của bọn họ.
Như lời Đoàn Tố Dư, mấy đứa đệ tử thân truyền sống quá thoải mái nên cần tăng độ khó. Sau khi sáu đệ tử thân truyền tụ hội đủ, Vân Thần Tông bỗng nhớ ra nghề nghiệp chính của mình là gì.
Vấn Kiếm Đài.
"Đông người quá!"
Mộ Dung Ảnh cảm thán, thong thả lấy ra bảng tên đã chuẩn bị từ trước, dán lên người từng đệ tử thân truyền.
Running Man phiên bản đệ tử thân truyền.
Ninh Vi: "?"
Vị tiểu sư thúc bị mù mặt vừa thao tác vừa giải thích:
"Tiểu sư thúc ít ra ngoài nên trí nhớ không tốt, ta dán theo trực giác, ai bị nhầm tên thì tự đổi lại nhé."
Ngoại trừ bảng tên của Nhiếp Tuyền là đúng, năm người còn lại phải đổi một vòng.
Ninh Vi thì thầm:
"Đầu óc của ông ấy tệ thế cơ à?"
Sở Anh đáp:
"Trên con đường trưởng thành luôn phải đánh mất vài thứ, nhưng năng lực nghiệp vụ của sư thúc rất ổn, không thì các trưởng lão đã không cử ông ấy dạy chúng ta."
Hóa ra là vậy?
Ninh Vi nhận ra mình đã coi thường Mộ Dung Ảnh, quả thật không nên trông mặt mà bắt hình dong.
Lục Du Bạch:
"Sao tiểu sư thúc lại tới dạy bọn con thế?"
Mộ Dung Ảnh "ồ" một tiếng:
"Bọn họ nói có trả lương nên ta tới."
Ninh Vi & Sở Anh: "..."
Sau khi đảm bảo mọi người đều đeo bảng tên xong, Mộ Dung Ảnh bắt đầu lên lớp.
Hắn nói:
"Ta không rõ thực lực các con thế nào, lát nữa các con cứ thay phiên tới chém ta, để ta xác nhận qua một lượt nhé."
Thẩm Hàm Thanh nhăn nhó:
"A… phải kiểm tra thực lực tại chỗ sao? Hôm đại hội thi kiếm sư thúc cũng có mặt mà?"
"Ta ngủ gật."
Mộ Dung Ảnh dùng kiếm thay quạt, có phong thái ung dung của kẻ sống mà như đã chết.
Mọi người lần lượt kiểm tra, khái niệm "chém sư thúc" này quá mới mẻ, Ninh Vi chọn cách đứng ngoài quan sát trước rồi tính.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!