Chương 27: Bây giờ ta là tiểu sư tỷ của bọn họ

"Nhưng mà gì?"

"Nhưng mà ta vẫn sẽ đến Thanh Phong Đài."

Ninh Vi nói như vậy, trong đầu không ngừng vang lên tiếng kiếm minh trước khi rời đi, cùng câu "ta đợi ngươi" kia.

Thẩm Hàm Thanh kinh ngạc:

"Ngươi còn đi nữa à? Đoàn sư thúc nói tối nay chưởng môn và các lão có yến tiệc, Kiếm Tiên tiền bối cũng đi, tỷ định ngày mai đến Thanh Phong Đài sao?"

"Yến tiệc?"

Ninh Vi ánh mắt u ám, vậy thì tốt quá.

Tối nay nàng sẽ lẻn vào.

Yến Nghiêu liếc nàng:

"Đang có ý đồ xấu gì đấy?"

"Ngươi đoán đi."

Ninh Vi nở nụ cười bí ẩn đẩy hắn ra, ngắm nhìn bức bích họa của Thiên Thu Các.

Bích họa này miêu tả cảnh Thiên Thu Các viện trợ khi Vân Thần Tông suýt bị diệt tông.

Ninh Vi đặt tay lên hình ông lão tóc bạc trong tranh, ánh mắt chập chờn.

Đó là cha của Ninh Thanh Dã, gia chủ Ninh gia năm xưa.

Bên cạnh ông, có một người trẻ tuổi với gương mặt xa lạ, nghe nói là người sáng lập Thiên Thu Các.

Sở Anh cùng nàng ngắm nhìn:

"Chỗ kia còn vẽ Phong tiền bối và Yến tiền bối, tiếc là năm đó một nửa đại năng đã ngã xuống, không thì Vân Thần Tông chắc chắn huy hoàng hơn bây giờ!"

Ninh Vi nói:

"Bây giờ cũng không tệ."

Nàng thở dài, quay đầu nhìn bốn đệ tử thân truyền, khẽ mỉm cười.....

Tối hôm đó.

Ninh Vi biến mất.

Sở Anh không tìm thấy tiểu sư tỷ, nhớ lại những lời thần thần bí bí ban ngày, liếc nhìn yến tiệc lộng lẫy trên lầu cao, lại nhìn về Thanh Phong Đài vắng lặng.

Sở Anh do dự một lúc, đi về phía đó.

Thanh Phong Đài vốn không ai quấy rầy, lúc này chủ nhân vắng mặt, đèn lưu ly mờ tỏ càng thêm hiu quạnh.

Sở Anh tim đập thình thịch, rón rén núp sau gốc cây, mở to đôi mắt quan sát bốn phía.

Nàng khom lưng ôm cây, định lẻn vào.

Bụi cỏ gần đó phát ra tiếng sột soạt.

Sở Anh giật mình, người run lên lại đâm vào ngực ai đó.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!