Chương 19: Đánh không lại cũng phải vẻ vang chờ chết

Một loạt chữ "Ninh Vi" hiện lên khiến Trần Thu Trì sợ hãi không dám để Huyền Linh tinh thể hiển thị tiếp nữa.

Chưởng môn và các trưởng lão trên khán đài đều đứng dậy.

Đám đệ tử nội môn đến xem cũng bắt đầu ồn ào xôn xao.

Ninh Vi chết lặng:

"Đã thế này rồi, sao không để nó hiển thị luôn đối thủ của ta?"

Ngươi cũng muốn đánh với Ninh Vi à?

Ánh mắt bốn người Yến Nghiêu đổ dồn về Ninh Vi, khiến nàng cảm thấy áp lực chưa từng có.

Trần Thu Trì lần đầu gặp tình huống này, đợi Ninh Vân Phồn lên tiếng.

"Thì ra là vậy? Khỏi cần ta gian lận, vậy để Yến Nghiêu và Ninh Vi lên trước đi."

Đoàn Tố Dư kinh ngạc, sau đó khóe miệng hiện lên nụ cười.

Ninh Vân Phồn cạn lời:

"Ta còn đứng ngay đây, sư muội có thể kiềm chế một chút không?"

Đoàn Tố Dư nghe lời, đoan trang nghiêm túc nói:

"Để Ninh Vi đánh tơi bời Yến Nghiêu đi, cảm ơn."

Các trưởng lão: "..."

Diệp Quan Tiêu không nhìn nổi nữa, vẫy tay gọi Dịch Thù Mẫn:

"Thi đấu xong đưa con bé lên đỉnh núi của dược tu mà chữa, không chữa khỏi đừng đưa về."

Dịch Thù Mẫn yếu ớt:

"Nhỡ con bé đánh ta thì sao?"

Dược tu yếu đuối đánh không lại bất cứ ai.

Ninh Vân Phồn không muốn để ý sư đệ, sư muội, đưa mắt ra hiệu cho Trần Thu Trì rằng đại hội thi kiếm cứ tiếp tục tiến hành như thường.

Như mong muốn của Đoàn Tố Dư, trận đầu là Yến Nghiêu đấu với Ninh Vi.

Nhưng không ai nghĩ Ninh Vi sẽ thắng, kể cả chính bản thân nàng.

Thiên Thần kiếm lại được đưa tới tay Ninh Vi, nàng ngẩng đầu nhìn lên, gặp ánh mắt bình thản mà đầy tin tưởng của Ninh Vân Phồn.

Con à, muốn chơi thì chơi, kết quả không quan trọng.

Ninh Vi bất giác mỉm cười, trở nên nghiêm túc hẳn.

"Chúng ta đánh không có kịch tính, chi bằng giữ sức đấu với bọn họ, ngươi xác định vẫn muốn thử vài chiêu?"

Yến Nghiêu xoay kiếm, thoải mái hỏi Ninh Vi.

Ninh Vi cười:

"Yến Nghiêu, bộ dạng này của ngươi là dễ ăn đòn nhất đấy."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!