Chương 18: Ngươi đã bị trục xuất Vân Thần Tông

"Ngươi đã nghe thấy gì?"

Ninh Vi giật lại kiếm, kề lên cổ Thẩm Hàm Thanh, động tác dứt khoát liền mạch.

Khóe miệng Thẩm Hàm Thanh giật giật, giơ hai tay lên đỉnh đầu rồi đổ sang một bên

"Ui cha~ ta ngất xỉu rồi~"

"……"

Ninh Vi lặng lẽ liếc Lục Du Bạch một cái, Lục Du Bạch nhẹ nhàng lấy lại Tống Tuyết từ tay nàng, chỉ vào Thẩm Hàm Thanh nói:

"Con hàng này biết điều lắm, sư tỷ không cần phải dọa hắn đâu."

Thẩm Hàm Thanh bịt chặt tai, từ từ dịch mông rời đi..... Đúng là rất biết điều.

Ninh Vi nhíu mày ngồi xuống, mân mê mấy chiếc ly rượu vương vãi trên đất, có chút bực bội.

Lục Du Bạch ngồi xuống cạnh nàng:

"Sao thế?"

Ninh Vi:

"Ta có cảm giác, từ trưởng lão đến đệ tử thân truyền Vân Thần Tông các ngươi đều biết thân phận ta không đơn giản."

Lục Du Bạch an ủi:

"Không sao đâu tiểu sư tỷ, ít nhất bây giờ bọn ta vẫn để ngươi sống sót mà."

"...?"

Đây là tiếng người à?

Ninh Vi trừng mắt nhìn hắn, bóp nát một chiếc ly.

Thẩm Hàm Thanh nghe tiếng liền bò lại, mặt đầy oán trách nhìn Ninh Vi, ấm ức đổi hai ly mới, còn rót đầy rượu.

Sở Anh say đến thần trí không rõ, bám lấy người Ninh Vi, hướng về phía không có người hét vào không khí:

"Yến Nghiêu sư huynh! Lại đây uống rượu, không say không về…!"

Yến Nghiêu bất lực, từ hướng khác đi tới ngồi xuống, dùng vỏ kiếm vỗ nhẹ vào mặt Sở Anh.

"Ta ở đây cơ mà, ma men."

Sở Anh ngừng một giây, lập tức đá lại:

"Ngươi dám vỗ mặt ta, ngươi xong đời rồi!"

Người say rồi, tính khí còn nguyên.

Ninh Vi lặng lẽ uống cạn ly rượu, đột nhiên hiểu tại sao mấy người này không hay tụ tập, nếu thêm con tiểu ma long nữa thì còn ra sao?

...

Cuối cùng, sau mấy tuần rượu chỉ còn Ninh Vi và Thẩm Hàm Thanh chưa gục.

Thực ra Ninh Vi cũng không còn tỉnh táo lắm, nàng nhất quyết không chịu buông bình rượu, Thẩm Hàm Thanh giằng co với nàng mà không dám giật mạnh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!