Chương 103: Ninh Vi – top lực chiến

"Sao tôn thượng lại bảo ta chờ ở thiên điện, ta không xứng lộ diện gặp người đến thế à?"

Trong giọng nói ngả ngớn của nàng tràn ngập ẩn ý, dùng tư thế không được đứng đắn cho lắm để đi vào chủ đề chính.

Nghe vậy, khóe miệng Trạc Uyên giật một cái, không dám tưởng tượng một lúc nữa Ma cung của y sẽ xảy ra chuyện gì.

Các trưởng lão Ma tộc ngồi trong điện nghe tiếng nhìn lại, chỉ thấy một thiếu nữ mặc áo trắng, bộ dạng lạnh lùng vừa xông vào.

Người này toàn thân đầy vết rạn, trông vô dùng dữ tợn và quỷ dị, chỉ có thanh trường kiếm trong tay là tỏa ra khí tức bất phàm.

Đoàn Khung Dạ hơi kinh ngạc, nhìn nàng đầy dò xét.

Đây không phải người trong dự đoán của hắn.

Nhưng hình như từng gặp một lần rồi?

Sau khi Ninh Vi bước vào đại điện, Diệp Quan Tiêu và Yến Nghiêu lần lượt xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, cũng khiến người trong điện không thể bỏ qua.

Lông mi Trạc Uyên run rẩy, tâm trạng hơi hoảng hốt.

Y không tự chủ được mà ngồi ngay ngắn lại, tạm dừng hai giây sau đó lại vịn ghế đứng dậy, vẻ mặt và thái độ hoàn toàn khác với lúc trước.

"Đây chẳng phải là vị kia nhà tôn thượng…"

Các trưởng lão Ma tộc không ai là không biết Diệp Quan Tiêu. Năm đó, chuyện giữa Trạc Uyên và nàng ồn ào vô cùng, tạo thành ảnh hưởng nhất định cho cả hai giới Tiên – Ma.

Nhưng chuyện đó đã qua đi rất nhiều năm, Trạc Uyên đã trở thành Ma tôn đời tiếp theo, Diệp Quan Tiêu cũng trở thành trưởng lão Thánh tông.

Nhưng so với mấy vị Ma tộc này, Đoàn Khung Dạ càng để ý đến Yến Nghiêu hơn.

Đó là đệ tử mà hắn từng lấy làm tự hào nhất, là thiếu niên mà hắn từng thật lòng dốc tâm huyết dạy bảo.

Đáng tiếc.

Đoàn Khung Dạ nhìn Yến Nghiêu lại nhìn Diệp Quan Tiêu, lòng hơi căng thẳng trong một chớp mắt, nhưng nghĩ đến tình cảnh hiện tại thì lập tức bình tĩnh trở lại, khóe miệng hiện lên ý cười lạnh lùng cạn nghĩa.

"Ta tưởng là ai, thì ra là các ngươi, có thích quà mà ta tặng cho sư môn không?"

Giữa Ma cung, đủ loại yêu hận đan xen rối rắm.

Ngược lại, Ninh Vi là người duy nhất không có xung đột tình cảm trong số tất cả mọi người ở đây.

"Ngươi đã làm gì Tố Dư?"

Diệp Quan Tiêu vẻ mặt nghiêm nghị, thấy Đoàn Khung Dạ đương nhiên cũng không thân thiện gì.

"Dù ta có giết nàng, ngươi có thể làm gì ta?"

Đoàn Khung Dạ cười lạnh, cố ý gọi nàng:

"Hả Diệp sư muội?"

Diệp Quan Tiêu ghét bỏ:

"Ngươi xứng à?"

Những lời này dường như đã chọc giận Đoàn Khung Dạ, hắn tức đến bật cười:

"Ta không xứng? Thời niến thiếu ta xuất sắc mọi mặt, không phân cao thấp với Ninh Vân Phồn. Nếu không phải thân thế của ta không so được với hắn, ngôi vị chưởng môn đáng lẽ phải là của ta!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!