Chương 102: Trùng hợp ghê, ta cũng vậy ✧*. ٩(ˊωˋ*)و✧*

Ngôi vị Ma tôn thay đổi người, Trạc Uyên và Yến Bình Minh đàm phán hòa bình, hai giới Tiên – Ma duy trì mối quan hệ hữu hảo nhiều năm, vùng biên cảnh không bố trí tu sĩ trấn giữ.

Nhưng sau khi chuyện này xảy ra, Tiên môn đã nhanh chóng triển khai hành động trên nhiều phương diện, đặc biệt tập trung vào vùng biên cảnh.

Ninh Vi từ xa đã thấy các tu sĩ Tiên môn mới đến đóng quân ở đó, nhưng nàng chẳng sợ gì cả mà cứ thế lướt qua.

Các tu sĩ chỉ thấy trên bầu trời xẹt qua mấy bóng dáng, kiếm ý lẫm liệt khuấy đảo một vùng trời.

"Vừa rồi có người đi qua à?"

"Thời điểm then chốt này ai đi Ma giới làm gì vậy, chắc nhìn lầm thôi."

"Thế kiếm ý này là sao?"

Trên không trung, giữa tầng mây chập trùng lóe lên ánh sáng xanh biếc.

Đó không phải động tĩnh mà người bình thường có thể gây ra.

Bọn họ không tài nào tưởng tượng đó là một vị tu sĩ kiếm đạo mạnh nhường nào, chỉ cần đi ngang qua cũng để lại dư âm hoành tráng đến thế.

Tu chân giới lại xuất hiện một vị đại năng, sao không ai thông báo cho bọn họ?

Bởi vì thân phận của Ninh Vi bị lộ nhiều lần như vậy, Yến Bình Minh thân là tôn chủ Tiên Môn còn chưa hay biết gì.

……

Ma cung.

Vầng trăng đỏ như máu treo lơ lửng giữa từng không, địa thế dựa núi gần sông.

Cung điện nguy nga chót vót, ma khí lượn vòng, lộ ra một khí tức thần bí mà ma mị.

Năm xưa, dù Ninh Thanh Dã dã trở thành một thế hệ kiếm tiên, nhưng nàng vô cùng căm ghét tà ma, nếu không phải chuyện tất yếu thì gần như chưa bao giờ đặt chân đến Ma giới chứ đừng nói là Ma cung, nên Ninh Vi không biết nhiều về nơi này.

Yến Nghiêu lại càng không có kinh nghiệm gì, quá trình trưởng thành của thằng nhóc này có phần âm u, nhưng không có xu thế đọa ma.

Cuối cùng vẫn là Diệp Quan Tiêu dẫn đường.

Ninh Vi vừa bước vào Ma Thành, lính canh thoáng cái cảnh giác hẳn.

"Ai?"

Mặt mũi bọn họ quá xa lạ, cộng thêm không có khí tức của Ma tộc, lính canh đương nhiên phải ngăn lại bọn họ.

Ninh Vi ung dung bình tĩnh liếc bọn họ một cái, lại thong thả giơ lệnh bài bằng cốt ngọc ra.

"Nhận ra không?"

Đám lính canh vốn đang cực kỳ đề phòng thấy vậy ấy thì con ngươi run rẩy, đồng loạt hành lễ, tất cung tất kính lui xuống.

Lệnh bài cốt ngọc mà nàng cầm trong tay là biểu tượng chí cao vô thượng của Ma giới, người có được lệnh bài này đều có địa vị cực cao, nhận được sự tôn kính không gì sánh được.

Yến Nghiêu kinh ngạc:

"Chảnh vậy sao?"

Ninh Vi lặng lẽ liếc hắn một cái:

"Chứ ngươi muốn sao, ta không giơ lệnh bài, ta khiêng ngươi đi vào à?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!