Tô Tô mới tới, quần áo nghèo nàn, mấy cô nương cao quý hiển nhiên không có ý định dẫn nàng đến chỗ quyến rũ tân Hoàng đế.
Yến Uyển váy áo màu xanh nói: "Vân nhi, lúc trước ta nghe qua, tân đế cũng không có thiếp, hắn còn trẻ tinh lực dồi dào, không có khả năng gặp mỹ nhân không phản ứng chút nào. Chỉ cần chúng ta nắm lấy cơ hội, sẽ không bị đưa đi hiến tế yêu quái."
Không thể nghi ngờ, mấy người đó Triệu Vân Nhi đẹp nhất.
Nàng mặc váy ngắn màu hồng, trong đám người sáng chói nhất, cho dù là sầu bi, cũng không tổn hao vẻ đẹp của nàng.
Triệu Vân Nhi gật đầu, đồng ý Yến Uyển.
Trong mắt Yến Uyển hiện lên chút không cam lòng, hận không thể để mình lên trên, nhưng nhan sắc Yến Uyển bình thường. Nhưng vì mạng sống nàng chỉ có thể tích cực
bày mưu tính kế cho Triệu Vân Nhi.
"Vân nhi, đến lúc đó ngươi nhất định phải cứu lấy tỷ muội, giúp mọi người nói tốt." Cũng đừng vì được sủng, quên đi các nàng.
Triệu Vân Nhi trịnh trọng nói: "Đương nhiên, ta sẽ không để cho các ngươi xảy ra chuyện."
Mấy cô nương khác cũng cảm động đến rơi nước mắt, luôn miệng nói cảm ơn. Triệu Vân Nhi là cô nương chưa xuất giá, giờ phút này muốn đi quyến rũ tân đế, rất là không có phép tắc.
Trong phòng rất náo nhiệt, mọi người đều tưởng tượng ra cảnh tân đế say mê Triệu Vân Nhi, thả các nàng
Từ đầu tới đuôi, không ai để ý Tô Tô.
Các nàng im lặng xa lánh Tô Tô.
Tô Tô mặc cũng không phải là váy ngắn, mà là áo màu đỏ nhẹ nhàng, ống tay áo bó chặt, lộ ra bàn tay trắng trẻo tinh tế, váy cũng rất lưu loát.
Đại Hạ quan trọng võ, Tô Tô mặc đồ này, như là một người bình thường. Tô Tô ngày thường môi hồng răng trắng, một cặp mắt ôn nhuận, so với Triệu Vân Nhi cũng không kém.
Đương nhiên, bởi vì dáng dấp tốt, Tô Tô mới không bị ném đi cho hổ yêu, ngược lại gia nhập "Mỹ nhân trận doanh" .
Từ trong lời của các nàng , Tô Tô đoán ra được, mấy người này đều là tiểu thư của quan viên Mạc Hà.
Váy trắng Triệu Vân Nhi, chính là con gái của tướng lĩnh Triệu Hương Mạc Hà.
Nghiêm chỉnh mà nói, Triệu Hưng vẫn là thủ hạ của cha Tô Tô, trước đó không lâu chết ở chiến trường, Mạc Hà thất thủ, sau khi bị Đạm Đài Minh Lãng chiếm lĩnh, nữ nhi của hắn thành tù binh của Đạm Đài Minh Lãng.
Đạm Đài Minh Lãng háo sắc, giữ lại mấy người không giết, có hai dự định: Thứ nhất hứng lên có thể chơi đùa mỹ nhân; thứ hai cho dù không có hứng thú, cũng có thể dùng các nàng hiến tế, khiến đại yêu Mạc Hà tỉnh lại.
Đáng tiếc, Đạm Đài Minh Lãng còn chưa kịp thực hiện kế hoạch, đã bị Đạm Đài Tẫn giết. Hắn vừa chết, Triệu Vân Nhi cùng mấy tiểu thư nhà tướng lĩnh khác trở thành tù binh của Đạm Đài Tẫn
Đạm Đài Tẫn dự định đêm nay, tiếp tục kế hoạch của Đạm Đài Minh Lãng, để Triệu Vân Nhi và mấy người đó hiến tế.
Bọn họ thảo luận sôi nổi, thật muốn đi chịu chết, Tô Tô đau đầu nhắc nhở nói: "Tân đế tính tình tàn bạo, không thể so với Đạm Đài Minh Lãng hiền lành, mỹ nhân kế đối với hắn không được."
Nàng không nhắc nhở còn tốt, vừa nói giống như là chọc tổ ong vò vẽ.
Yến Uyển nói ngay: "Làm sao ngươi biết không làm được? Ngươi biết mình hiến tế, lại không hoảng hốt, chả nhẽ muốn tự mình quyến rũ tân đế."
Đến Triệu Vân Nhi sắc mặt cũng khó nhìn hơn, dù sao dung mạo Tô Tô còn đó, nếu quả thật muốn tranh, nói không chừng tân đế sẽ coi trọng.
Mấy nữ tử khác cũng nói: "Đúng đấy, ngươi biết Triệu tiểu thư là ai không? Ngươi an phận đi, nàng được sủng, nói không chừng sẽ còn xin tha cho ngươi."
Tô Tô nghiêm túc nói với Triệu Vân Nhi: "Phụ thân ngươi vì Mạc Hà chiến tử, ngươi chẳng lẽ cam nguyện làm người bên Hoàng đế địch quốc?"
Triệu Vân Nhi cảnh giác nói: "Ngươi đùng xúi giục ta, Yến Uyển nói không sai, tất cả mọi người vì sống sót, ngươi cũng không ngoại lệ, đây là cơ hội của ta, ta cũng là vì cứu bọn tỷ muội."
Tất cả mọi người cảm động cùng chung mối thù nhìn Tô Tô.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!