Chương 149: Ngoại Truyện 4 – Tiêu Lẫm Diệp Tịch Vụ

"Điện hạ, Diệp Tam tiểu thư lại đợi người ở bên ngoài." Ám vệ thấp giọng nói bên tai hắn.

Tiêu Lẫm ngẩng đầu, cơn mưa mùa hạ ngoài cửa sổ ập đến vừa nhanh vừa vội, hồng y thiếu nữ đứng dưới mái hiên, quát lớn tỳ nữ bên cạnh.

Dáng vẻ tỳ nữ uỷ khuất, ngồi xuống chỉnh lại váy cho thiếu nữ.

Thiếu nữ kia mặt mũi xinh đẹp, phách lối kiêu ngạo không ai bằng.

Tiêu Lẫm nhìn một lúc, thong dong nói: "Đi thôi."

Hắn mang theo thuộc hạ đi đường vòng, không đi qua đại môn Thận Hình Ti.

Thị vệ than thầm, Lục điện hạ Trường thân ngọc lập* lên xe ngựa.

*Thành ngữ miêu tả thân hình mảnh mai của người phụ nữ.

Trong tác phẩm "Nghiệt Hải Hoa", chương 31 "Người trước cao như ngọc, lông mày rậm và mắt to… người sau phú quý, rạng ngời.

(Theo tui thì tác giả miêu tả anh Lẫm cao dong dỏng, kiểu thư sinh á).

Không ai quan tâm cô nương thích hắn còn đang đứng chờ ở cổng Thận Hình Ti.

Tiêu Lẫm nhắm mắt dưỡng thần, biểu cảm thờ ơ.

Hắn không thiên vị với bất kỳ cô gái nào trên thế gian, dĩ nhiên là cũng không có thành kiến.

Hắn chỉ là không thích Diệp Tịch Vụ.

Vị tam cô nương nhà Diệp Khiếu này, ương ngạnh tuỳ hứng, tâm địa ác độc, hắn từng tận mắt nhìn thấy Diệp Tịch Vụ cắt nát y phục vủa tỳ nữ chỉ để xả giận.

Nữ tử bên cạnh thần sắc yếu ớt ảm đạm, không dám ngăn cản nàng.

Những cô nương của các gia đình khác đều đặt nặng danh tiếng, chỉ có nàng không quan tâm, mở miệng một tiếng điện hạ thật dễ nhìn, điện hạ tốt nhất thiên hạ, ta chỉ muốn gả cho người.

"Ngươi là nữ tử, không nên nói lời này."

Nàng mỉm cười lộ ra hàm răng trắng, lắc dầu: "Tại sao không nên, thích chính là thích, ghét chính là ghét, dựa vào đâu mà nam tử được biểu đạt, nữ tử lại không thể!"

"Ngươi không nên nói câu này, về sau sẽ hối hận."

Nàng lý trực khí tráng* nói: "Ta không nói ra, mới sẽ hối hận."

*Thành ngữ, dịch: lý thẳng khí hùng, ý chỉ có lý do đầy đủ nên nói chuyện tự tin, khí thế.

Tiêu Lẫm đang điều tra một bản án về lương bổng ở ngoài cung, vừa quay đầu lại là có thể nhìn thấy nàng.

Chỉ là tính tình nàng quá táo bạo, không phải đánh thì là mắng hạ nhân.

Dần dà, hắn càng thêm không thích nàng.

Xe ngựa băng qua đường, tiến vào cung, Hoàng hậu và Cửu công chúa đang uống trà, thấy hắn liễn thân mật vẫy tay: "Lẫm, mau tới đây."

Cửu công chúa cười khúc khích, tròng mắt chuyển động: "Hoàng huynh đã trở về cung, sợ rằng có người ở Thận Hình Ti đợi không một trận rồi."

Tiêu Lẫm liếc nhìn nàng một cái, cau mày nói: "Muội nói cho nàng biết ta ở Thận Hình Ti?"

Cửu công chúa làm mặt quỷ: "Ta đánh cược với các nàng nha, Diệp Tịch Vụ tới bây giờ cũng không biết xấu hổ, vừa biết tin tức, đã háo hức chạy tới."

Hoàng hậu thở dài một tiếng, nói với Tiêu Lẫm: "Diệp Tam cô nương rất lâu trước kia đã có ý với con, Lẫm, trong lòng con cũng biết rõ, Diệp đại tướng quân có binh quyền trong tay, con cưới Diệp Tam cô nương là lựa chọn tốt nhất."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!