Chương 66: Rõ ràng là anh yêu trước

An Đề ở nhà Chu Cánh qua mấy ngày an nhàn. Mặc dù chân chỉ bị trẹo, nhưng cô không phải làm gì cả, ngay cả quần áo lót cô cũng sai Chu Cánh giặt tay giúp.

Anh còn thấy kỳ lạ: "Ngày thường em bảo anh bóc hạt óc chó, bóc bưởi thì dõng dạc lắm, sao chuyện này còn giấu giấu giếm giếm?"

"Mẹ anh là người thế hệ trước, lỡ như bà không chấp nhận được, trong lòng không thoải mái thì sao."

"Không đâu, lúc bố anh còn sống, ông đối xử với mẹ anh tốt lắm, gần như không để bà làm việc nặng. Lúc bà bệnh, mang thai, ở cữ, cũng là bố anh làm hết. Nghe nói lúc mẹ anh mang thai anh trai, bố anh còn chạy tít ra huyện, chỉ để mang về một thanh sô cô la cho bà, em đừng cười, thời đó, sô cô la ở nông thôn là của hiếm đấy."

Những năm 80 vật chất thiếu thốn, còn phải dùng tem phiếu gạo, ăn no còn khó, huống chi là đồ ăn vặt.

"Ra là lụy tình là di truyền của gia tộc à?"

Chu Cánh lặp lại: "

"Lụy tình"?"

Cô đổi sang một cách nói tích cực hơn: "Thương vợ."

Anh bật cười, "Lụy tình thật ra cũng không sai."

Từ bố anh, đến Chu Liệt, rồi đến anh. Ai dám nói không phải.

An Đề nằm lâu cũng chán, ngoài việc quay video, biên tập, sửa ảnh, sau khi kỳ nghỉ Quốc khánh kết thúc, cô cùng Nhậm Vũ Trúc đến trường trung học Tranh Long.

Hiện tại Hạ Nhạn Minh đang làm chủ nhiệm lớp, đồng thời dạy Ngữ văn cho hai lớp, cả ngày ở trong trường.

Hai người đã gần hai tháng không gặp, anh ta cảm thấy hơi xa lạ, thậm chí là gượng gạo.

"Thật ra anh không ngờ, em sẽ đến tìm anh." Anh ta nói, "Văn phòng bừa bộn quá, để anh dọn dẹp một chút."

An Đề nói: "Thầy Hạ, anh đừng coi em là khách quý thế, khách sáo quá, em chỉ tiện đường ghé qua thôi."

"Rõ ràng là em quá khách sáo, mang nhiều đồ đến vậy."

"Nho là của vườn trái cây nhà Chu Cánh, không tốn tiền, anh chia cho các giáo viên khác đi, còn đồ ăn vặt này là cho học sinh."

Cô hỏi: "Lát nữa em vào lớp của anh xem được không?"

Hạ Nhạn Minh vội nói: "Đương nhiên không thành vấn đề, tiết sau vừa hay là tiết của anh."

Trường học có hạn, văn phòng không lớn, kê vài cái bàn làm việc, là nơi vài giáo viên khác khoa dùng chung.

Hạ Nhạn Minh chia nho, có một giáo viên hỏi thử: "Thầy Hạ, vị mỹ nữ này là…?"

"Là bạn."

Người kia hiểu rõ, cười đầy ẩn ý, "Bạn bè thông thường là giai đoạn quá độ để tiến tới bước tiếp theo mà."

Như thể không tin giữa nam và nữ có tình bạn thuần khiết.

Hạ Nhạn Minh liếc An Đề, nghiêm mặt nói: "Chúng tôi thật sự chỉ là bạn bè bình thường, cô ấy có bạn trai rồi."

"À… Vậy à, ngại quá, tôi đường đột rồi."

An Đề không mấy để ý, cười cười: "Không sao ạ."

Người khác hòa giải: "Nho này vừa to vừa ngọt, lại tươi, cảm ơn em nhé."

"Không có gì ạ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!