Sáng sớm hôm sau, chuông báo thức vang lên, An Đề thấy bên ngoài trời vần còn tờ mờ sáng, cô liền rúc vào lòng Chu Cánh.
Anh gãi cằm cô, "Không phải em tự đặt báo thức à, sao còn ngủ nướng nữa?"
Cô bị anh gãi cho thoải mái, cọ cọ, lẩm bẩm: "Đều tại anh, mệt chết đi được, em ngủ thêm lát nữa."
Anh hôn hôn cô, "Vậy em ngủ tiếp đi, anh đi làm bữa sáng."
"Không cần," cô siết chặt tay, "Ở lại với em."
Giấc này cô ngủ một mạch đến khi tự tỉnh.
May mắn là buổi sáng Từ Lệ Phân ra đồng hái rau, không nhìn thấy An Đề ngủ trong phòng Chu Cánh.
Ngủ no ăn no, sự chán nản hôm qua tan biến sạch.
An Đề vẫy tay với anh, "Chú Chu, em đi làm đây, anh không cần nhớ em quá, bái bai."
Cô phải bận rộn, nghỉ lễ Quốc khánh, anh cũng phải đến Kỳ Châu đón Chỉ Thực, chắc là hôm nay không gặp mặt được.
"Thị Thị."
Chu Cánh lại gọi cô.
"Hửm?"
Anh kéo tay cô qua, đeo cho cô một chiếc lắc tay vàng K, "Quốc khánh vui vẻ."
"Mẹ Tổ quốc sinh nhật mà em cũng có quà à?" An Đề đùa, "Anh phải tặng em một lá cờ mới đúng chứ."
"Muốn tặng đồ cho em, nên anh tìm cớ thôi."
"Thế mà em chẳng chuẩn bị gì cả."
"Không sao," anh vỗ vỗ đầu cô, "Hôm nay em thuận lợi là tốt rồi."
"Thưởng cho anh thứ ngàn vàng khó cầu – một nụ hôn thơm của An đại tiểu thư."
An Đề móc son môi từ trong túi ra, quẹt hai lần, mím môi, rồi in một dấu môi tươi mới lên má anh.
Son mang theo hương thơm, cụ thể hóa cho "môi thơm".
Thế nhưng cô làm chuyện này lại không hề có vẻ phong trần, mà nghịch ngợm như một cô bé mười mấy tuổi.
Chu Cánh dùng lòng bàn tay quệt vệt son đỏ, khóe môi nhếch lên, cười nhạt.
Trên đường đến nhà sư phó Lý, Nhậm Vũ Trúc nói: "Đề Đề, hôm nay thần sắc cậu tốt ghê."
"Vậy à?" An Đề liếc gương chiếu hậu, thuận miệng nói, "Chắc là nhờ đại pháp "thái dương bổ âm" tốt đấy."
"Phụt." Nhậm Vũ Trúc suýt phun nước, "… Cậu đúng là gì cũng dám nói."
"Vốn dĩ là vậy mà, chuyện yêu đương, ngoài vật chất, cảm xúc, thì sinh lý cũng phải được thỏa mãn, không thì tớ tìm anh ấy làm gì?"
Nhậm Vũ Trúc hâm mộ: "Haizz, tớ mà có vốn liếng để sống tiêu sái như cậu thì tốt rồi."
An Đề cười: "Nếu không có sẵn từ lúc sinh ra, thì theo tớ làm, tớ dẫn cậu đi kiếm."
So với hâm mộ hay ghen tị, Nhậm Vũ Trúc thật ra càng khâm phục cô. Cô ấy từng tiếp xúc với một số hot girl mạng, minh tinh nhỏ, rất ít người được như An Đề, không kênh kiệu, tính cách thẳng thắn, đối xử chân thành.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!