Lúc này, anh ta cũng không còn câu hỏi nào khác.
Khi nhìn sang Thẩm Ngôn Lễ đang ngồi trước mặt, anh ta lại chợt nhớ ra một chuyện khác mà anh ta tự cho là khá thú vị.
"Này, tôi bảo này." Tiêu Tự thấy Thẩm Ngôn Lễ không quan tâm tới mình, anh ta lại đá anh một cái: "Cậu Thẩm, cậu biết Ninh Viễn Tuyết đúng chứ?"
Ninh Viễn Tuyết là sinh viên năm hai xuất sắc nhất khoa Tài chính của Đại học Hàng không vũ trụ Kinh Hoài, anh ấy có khuôn mặt tuấn tú, đẹp trai, trắng như tuyết, là anh chàng đẹp trai nổi tiếng của Đại học Hàng không vũ trụ.
Anh ấy còn ở chung với Thịnh Tường.
Tiêu Tự nhìn thấy vẻ mặt không quan tâm của Thẩm Ngôn Lễ, anh ta tăng thêm phần kịch tính: "Tôi vừa biết được một số tin tức..."
Anh ta dừng một chút, cố ý nói thêm: "Là chuyện liên quan tới anh ta và Thịnh Tường."
Thực ra vào ngày hôm đó Tiêu Tự đã biết được chuyện này rồi, chỉ là bây giờ anh ta mới chợt nhớ ra.
Tuy nhiên, anh ta cảm thấy mình không thể tiết lộ ngay được mà phải kích thích sự tò mò của ông phật Thẩm mới được.
Nhưng bây giờ, phản ứng của đối phương hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Tiêu Tự.
"Tôi không quan tâm."
Thẩm Ngôn Lễ không thèm ngướng mắt lên, anh cất điện thoại đi rồi bước sang một bên.
Tiêu Tự: ?
Lẽ ra phản ứng của anh không nên như vậy mới đúng.
Nghĩ đến đây, anh ta lại nói lớn: "Cậu có nghe tôi nói gì không đó? Tôi nói mối quan hệ của anh ta với Thịnh Tường, là Ninh Viễn Tuyết với Thịnh Tường đó."
Tuy nhiên, Thẩm Ngôn Lễ cũng không hề liếc mắt nhìn qua.
Tiêu Tự nghẹn ngào một chút, nhìn thái độ ung dung của anh... Quả thực như anh đã nói, đó là bộ dạng không hề có hứng thú.
"..."
Lần đầu tiên Tiêu Tự có cảm thấy nghi ngờ cuộc đời này đến như vậy.
Như vậy không đúng một chút nào cả?
...
Không đề cập đến lần này, về sau Tiêu Tự cũng đã thăm dò Thẩm Ngôn Lễ về vấn đề này mấy lần nhưng không lần nào anh ta nhận lại được bất kỳ sự phản hồi nào từ anh.
Thời gian không ngừng tiến về phía trước, thế rồi rất nhanh Đại học Hàng không vũ trụ Kinh Hoài cũng đã đến với kỳ nghỉ ngắn hạn đặc biệt vào cuối mùa thu hàng năm, kỳ nghỉ kéo dài tổng cộng sáu ngày.
Đây được coi là nét truyền thống nổi bật của nhà trường.
Tuy nhiên, nếu tìm hiểu nguyên nhân sâu xa của kỳ nghỉ thì là vì ngôi trường có đến tận ba sân trường cần được bảo trì.
Trong khoảng thời gian này, cơ sở đào tạo hàng không của Đại học Hàng không vũ trụ cũng sẽ được kiểm tra chuyên sâu và bảo trì hàng năm.
Cộng thêm việc sắp chuyển mùa nên mới có kỳ nghỉ thu tương ứng với kỳ nghỉ xuân này.
Ninh Viễn Tuyết và Lê Nghệ tranh thủ khoảng thời gian trường cho nghỉ đã trở về Giang Nam để thờ cúng tổ tiên.
Thịnh Tường thì do phải chạy việc vặt cho bí thư, hơn nữa, Học viện Tiếp viên hàng không thỉnh thoảng lại có những buổi đào tạo bổ sung nên cô hoàn toàn không có thời gian rảnh rỗi nên đành một mình ở lại Đại học Hàng không vũ trụ.
Trong những ngày nghỉ, việc kinh doanh của các tiệm thêu không được tốt cho lắm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!