"Em tạm thời không cần nghe lễ phát biểu cảm nghĩ vội, lát nữa em không bận gì đúng không?"
Thấy cô đi ra ngoài, thầy giáo đóng cửa hội trường lại, quay lại hỏi cô.
Thịnh Tường ngẫm nghĩ rồi nhanh chóng trả lời: "Không bận gì ạ."
"Vậy là tốt rồi, chắc là đơn của em được phê chuẩn rồi đó, học viện làm việc nhanh thật. Tranh thủ bí thư đang ở đây, em đi ký tên đi." Thầy giáo này là giáo viên cố vấn, từ lúc Đại học Hàng không vũ trụ khai giảng đến nay, thầy ấy vẫn luôn bận rộn luôn tay luôn chân xử lý tất cả mọi chuyện lớn nhỏ.
Lần này Thịnh Tường bỗng nhiên bị gọi ra ngoài là vì dạo trước cô đã nộp đơn đăng ký thuê một cửa hàng trong trường.
Giáo viên cố vấn dẫn cô tới tòa nhà hành chính, dặn dò thêm mấy câu rồi đẩy nhẹ cửa văn phòng của bí thư ra.
Bình thường, bí thư cũng phải lên lớp giảng bài. Ông ấy đã công tác ở trường nhiều năm, chiều mùa hè rất dễ mệt mỏi, cho nên ông ấy kê hẳn một chiếc ghế mây kiểu cũ trong văn phòng để lúc rảnh rỗi uống chút trà, nghe chút dân ca.
Có thể nói là hình ảnh phổ biến của những thầy giáo già sắp về hưu trong trường đại học.
Lúc Thịnh Tường vào phòng, ông ấy đang nằm trên ghế ngủ gà ngủ gật.
"Em chào thầy bí thư."
"Ồ... Tới rồi à."
Cách "chào hỏi" này quá đột ngột, vị bí thư già đang gà gật giật mình tỉnh lại, suýt thì ngã lăn khỏi ghế. Theo động tác của ông ấy, chiếc ghế mây cũ kêu một tiếng "cọt kẹt" thật to giữa không gian yên tĩnh.
Ông ấy hơi lúng túng, khum tay đưa lên miệng, ho khan một tiếng, đứng dậy, đi về phía bàn làm việc, chỉ tay vào chiếc ghế đối diện: "Em ngồi xuống đi."
Thịnh Tường cúi gục đầu xuống, giả bộ như không nhìn thấy chuyện vừa rồi, ngoan ngoãn ngồi xuống ghế.
Thầy bí thư già tỉnh ngủ, không chút lề mề, nghiêm mặt lại, lấy ra một chồng tài liệu, đặt xuống mặt bàn tối màu.
"Cửa hàng cạnh sân bóng rổ của trường đã được phê duyệt rồi. Chỗ ở mà em xin cấp cũng đã được đồng ý, em ký tên đi, thầy sẽ đóng dấu cho." Thầy bí thư già chỉ ngón tay vào dòng ghi chú ở trang cuối: "Em đọc kỹ một lượt đi đã, xem xem có còn sót gì không, bản này em phải giữ thật kĩ, sau này nếu có vấn đề gì thì nó sẽ là bằng chứng của em."
Thịnh Tường gật đầu, nhìn về phía xấp tài liệu không dày lắm kia.
Các cửa hàng trong Đại học Hàng không vũ trụ Kinh Hoài không chỉ cho các thương nhân bên ngoài mà còn cho cả nội bộ trong trường thuê.
Đối tượng khách thuê mà nhà trường nhắm tới là sinh viên trong trường, giá cho thuê tương đối phải chăng, khu vực trong trường cũng có lưu lượng khách không nhỏ.
Trường học làm như vậy, một là để một bộ phận sinh viên có công việc làm thêm ngoài giờ, hai là kích thích đầu óc làm ăn của sinh viên.
Có điều kiện và cơ hội thì nhà trường sẽ cố gắng hỗ trợ tối đa.
Bởi vậy, hằng năm đều có không ít người nộp đơn đăng ký thuê cửa hàng. Nhà trường tiến hành sàng lọc dựa trên nhiều phương diện, dần dà biến điều này thành một nét đặc sắc quan trọng của Đại học Hàng không vũ trụ Kinh Hoài.
Cửa hàng mà Thịnh Tường thuê được nằm ngay gần sân bóng rổ, diện tích khá rộng, đằng sau có một ngôi nhà riêng đi kèm.
Sau khi kiểm tra thấy không có sai sót gì, cô ký tên, để lại một bản để nhà trường lưu hồ sơ.
"Trước khi về, em giúp thầy một việc nhé. Giúp thầy đưa xấp tài liệu này qua bên Đoàn Thanh niên của trường được không?"
Trong tay thầy bí thư già cầm một túi tài liệu mới tinh, bên trong đựng nhiều giấy tờ tới mức làm nó căng phồng hẳn lên.
Vốn Thịnh Tường đang cầm giấy tờ của mình bằng cả hai tay cho nên không tiện đưa cả hai tay ra nhận, chỉ đưa tay phải ra nhận lấy tài liệu.
Túi đựng tài liệu trong suốt, bên trong đựng không ít ảnh hồ sơ, chắc là đã được xử lý đặc biệt nên kích thước tuy nhỏ nhưng rất nét.
Trong số chúng cũng có ảnh của cô, vừa khéo nằm ở chính giữa, cực kỳ dễ phát hiện ra.
Đây chính là ảnh nhập học mà sinh viên năm nhất được tổ chức chụp tập trung.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!