Chương 22: Rượu vang đỏ

Vài ngày sau, trong ngành có tổ chức một hội thảo nghiên cứu về vật liệu hạt nano. Ôn Lăng cảm thấy nên tham gia một chút, nghĩ nghĩ, cô quyết định dẫn theo Trương Nguyệt và Chu Hiểu Phong cùng đi.

Thật ra, mục đích chính vẫn là kết giao thêm bạn bè, tìm kiếm nhiều đối tác hợp tác hơn. Dây chuyền sản xuất sau này của bọn họ cần dùng đến rất nhiều loại vật liệu và linh kiện khác nhau, giá cả, thị trường, nguồn cung…Tất cả đều cần được cân nhắc kỹ lưỡng một cách có hệ thống.

Buổi sáng tham dự xong, sau khi trao đổi danh thiếp, Ôn Lăng dẫn bọn họ đến một nhà hàng mới gần đó ăn trưa.

Trương Nguyệt vừa đi vừa hỏi: "Có được thanh toán không đấy?"

Ôn Lăng cười: "Tiền công ty mời khách, yên tâm một vạn phần."

Mọi người đều bật cười.

Phía trước có một khúc cua, mấy người vừa đi vừa trò chuyện nên không chú ý, đúng lúc có người rẽ ngang từ phía đối diện. Trương Nguyệt và Chu Hiểu Phong không kịp tránh, cứ thế đâm thẳng vào người ta.

Hai người đâm một người, kết quả đương nhiên, bên kia "á" lên một tiếng rồi ngã lăn ra đất, đồ trong tay rơi vung vãi khắp nơi.

Ôn Lăng vội vàng nhìn theo tiếng động, thấy đó là một cô gái trẻ mặc sườn xám, tóc búi cao, bên tóc mai còn cài nghiêng một cây trâm gỗ, dung mạo dịu dàng thanh tú. Ban nãy cô ta ôm mấy quyển sách trong tay, giờ đều rơi hết xuống đất.

Ôn Lăng vừa định bước tới giúp nhặt, thì một nhóm thanh niên từ phía sau ào đến. Có người đỡ cô gái dậy, vừa dịu giọng hỏi han, vừa có người vung tay mắng thẳng về phía bọn họ: "Không có mắt à? Đi đứng kiểu gì thế hả?!"

Trương Nguyệt và Chu Hiểu Phong vốn đang cảm thấy áy náy, bị mắng phủ đầu thế thì lập tức không vui: "Anh nói chuyện kiểu gì đấy? Chúng tôi đâu có cố ý!"

"Đúng đấy, ai cho phép anh mở miệng ra là chửi người như thế?"

"Gì cơ? Đâm người mà còn tỏ ra có lý hả?!"

Ôn Lăng thấy đối phương có chút quen mắt, bèn bước lên một bước, nhẹ nhàng nói: "Xin lỗi nhé, bọn tôi không cố ý. Họ là cấp dưới của tôi, để tôi thay mặt xin lỗi vị tiểu thư đây."

Đối phương ngẩn người, nhìn cô đầy bối rối, những lời định nói cứ như bị mắc kẹt, đành ngượng ngùng đáp: "Không sao, là bên tôi bất cẩn."

Ôn Lăng cuối cùng cũng nhớ ra, người này là Vương Nghiêu, từng gặp một lần khi cô chơi bài, là bạn của Phó Yến.

Có điều, giờ cô với Phó Yến đã chia tay, tình cảnh này gặp lại đúng là có phần lúng túng.

Cả hai nhìn nhau, hiển nhiên đều không có ý định "nhận mặt", chỉ cười nhẹ một cái, âm thầm lướt qua nhau như người xa lạ.

Sau sự việc đó, tâm trạng của Ôn Lăng hơi sa sút.

Tất nhiên, mấy người như Trương Nguyệt và Chu Hiểu Phong vốn tính cách vô tư thì không phát hiện ra điều gì khác thường. Tới được nhà hàng trung tâm, họ chọn một chỗ ngồi ở góc khuất.

Không ngờ, chưa được bao lâu, nhóm của Vương Nghiêu cũng tới cùng nhà hàng đó.

May là chỗ ngồi cách khá xa nhau.

Ăn được một nửa, Ôn Lăng bất giác ngẩng đầu nhìn thoáng qua, Vương Nghiêu cùng mấy công tử nhà giàu trẻ tuổi đang vây quanh cô gái ban nãy như sao vây quanh trăng sáng, cười nói rôm rả, không khí vô cùng vui vẻ.

Trương Nguyệt đột nhiên lên tiếng: "Này, mấy người có thấy cô gái kia trông quen quen không?"

"Hình như có chút quen mắt thật."

"À, nhớ ra rồi! Đó chẳng phải là nữ chính trong bộ webdrama đang hot mấy hôm trước à? Hình như tên là Lý Nguyệt Vi, còn đang học ở Bắc Ảnh thì phải. Tôi đọc trên diễn đàn thấy bảo phía sau có người nâng đỡ cô ta… Bảo sao nổi nhanh thế."

Như để xác minh lời cô ấy nói, lúc này từ cửa bước vào một người đàn ông cao lớn, phong độ. Anh ta đi thẳng về phía bàn bên kia.

Hôm nay Phó Yến ăn mặc rất đơn giản, một chiếc áo khoác dài màu xám đậm trơn, nơi túi áo còn đính một sợi dây bạc. Trên gương mặt không có biểu cảm gì, lạnh lùng xa cách, khiến người khác không dám tới gần.

Ôn Lăng nghiêng mặt nhìn anh ta, thấy anh ta ngồi xuống cạnh cô gái kia, khẽ nhếch môi rồi lập tức quay đi, ánh mắt đầy khinh miệt.

Cô gắp một miếng thức ăn cho Trương Nguyệt đối diện, cười dịu dàng: "Ăn nhiều một chút, cơ hội hiếm có đấy."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!