Ánh nắng sớm chói chang dội vào gương mặt thiếu niên đang say ngủ. Bị ánh sáng chiếu thẳng vào mặt khiến cậu khó chịu nhăn mặt rồi lờ mờ mở mắt. Đêm qua quả thật là một đêm dài đối với cậu, cánh mũi vẫn còn sưng đỏ, cơ thể có chút uể oải có thể là do cậu ngủ không đủ giấc. Được vài giây định thần rồi như chợt nhớ ra điều gì, cậu vội bật dậy và bắt đầu kiểm tra tin nhắn trong điện thoại.
"Cái thằng này đi đâu mà không thèm trả lời tin nhắn luôn vậy?"
Cậu cắn cắn môi, có chút lo sợ vì cậu nghĩ cả đêm qua hắn không về nhà, trời hôm qua còn mưa lớn nếu hắn có chuyện gì chắc cậu mang tội lỗi cả đời mất.
- Biết vậy tao cản không cho mày đi rồi Ble ơiiii!
Cậu ân hận vùi mặt vào chăn tự trách bản thân.
Trước khi suy nghĩ của cậu đi quá xa thì cánh cửa phòng tắm chợt bị đẩy ra, thiếu niên một thân đồng phục chỉnh tề bước ra đưa ánh mắt phán xét nhìn cậu.
- Mới sáng mày khùng điên gì vậy?
Build nghe thấy giọng nói liền ngước lên nhìn, thấy hắn vẫn nguyên thân lành lặn đứng trước mặt cậu như vỡ òa tới nơi. Vội lao xuống giường phóng tới ôm chằm lấy hắn.
- Huhu Ble ơi, mày đi đâu bỏ tao nguyên đêm vậy? Tao còn tưởng con chó dại nào cắn chết thằng bạn thân của tao rồi. Vẫn ổn phải không bạn yêu, hàng họ vẫn còn nguyên phải hông?
Cậu vừa hỏi vừa tấy mấy sờ mó, khi bàn tay gần chạm đến chỗ đủng quần hắn thì ngay lập tức bị cánh tay khác chặn lại.
- Bớt khùng dùm đi, mau vào vệ sinh cá nhân, không nhanh tao cho mày đi học một mình!
Hắn khó chịu quát tháo, Build giả bộ làm mặt như mếu khóc từ từ bước vào phòng tắm.
Sau khi đã chuẩn bị xong xuôi, cả hai cùng bước xuống nhà. Nhìn vào đóng đồ ăn trên bàn vẫn nằm nguyên đó, Build chợt có chút tủi thân. Cậu tính tiến vào dọn đống thức ăn thừa đó thì cánh tay bị níu lại.
- Đi đi, cái đó chiều về tao dọn cho.
- Chiều ba mẹ về, không để như vậy được.
Cậu cố chấp nhất quyết vào dọn cho xong, tuy vẫn chưa trễ nhưng không hiểu sao hắn lại có chút gấp gáp. Bible cau mày tỏ ra khó chịu, miệng còn phun ra một câu trách cứ.
- Phiền phức!
Nói xong liền chen vào dọn sạch những đĩa thức ăn trên bàn, toàn bộ đều bị hắn gom xuống rồi đổ vào thùng rác. Hành động đó khiến Build vừa tiếc vừa buồn. Đó đều là công sức và tiền bạc của cậu đổ vào, giờ lại bị đổ đi không chút thương tiếc. Từ tiếc của rồi lại chuyển sang tức giận, nếu gan cậu đủ lớn thì cậu đã tiến tới phan cái dĩa vào đầu hắn rồi.
Sau khi đã dọn sạch toàn bộ hắn mang bịch rác vứt ra ngoài, cậu mặc kệ hắn vẫn đang sàng qua sàng lại, bỏ đi một mạch không thèm chờ đợi.
Từ phía sau Bible cũng rất nhanh nhạy khóa cửa rồi đuổi theo, Build vẫn cắm đầu đi thẳng về trước không thèm nhìn lại. Hắn chạy tới vỗ vai cậu hỏi.
- Mắc gì giận!
Build vẫn giữ nguyên tốc độ đi nhanh của mình, mắt cứ chăm chăm nhìn về phía trước không thèm nhìn hắn nhưng miệng vẫn bực tức trả lời.
- Mày thử bỏ tiền, bỏ công sức ra nấu ăn xong bị đổ đi coi cọc không?
- Ủa chứ giờ nó nguội lạnh hết rồi mày muốn tao ngồi xuống ăn hết đống đó rồi đi học hả?
Đã sai còn cãi, sức chịu đựng của cậu đã lên đến giới hạn, giờ phút này không thể tiếp tục bơ mà đi tiếp được. Cậu đứng lại quay sang bắt đầu khẩu chiến với hắn.
- Ủa rồi mắc gì mày về trễ?
- Ủa có chuyện đột xuất tao mới về trễ chứ mắc gì?
- Ủa bình thường mày xa cái điện thoại không được mà, mày cầm lên nhắn tao một câu chắc mày chết?
- Tao đi chơi vui quá quên nhắn về mày thích quản không?
1
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!