Hôm nay Build mang tâm trạng vô cùng tốt tới trường, suốt tiết cậu cứ không giấu nổi sự hào hứng mà liên tục bụm miệng cười mỉm. Chuyện là bậc phụ huynh hai nhà hẹn nhau đi chơi đến ngày mốt mới về, mà cậu và hắn thì lại đều không đi cùng nên cả hai sẽ có hẳn một đêm để ở riêng với nhau. Suốt hai ngày nay cậu còn chẳng dám ăn cá và những thứ nặng mùi, chỉ dám ăn rau củ để dành một cái "động" thơm tho cho hắn.
Giường cũng được dọn dẹp sạch sẽ, hôm trước cậu còn lấy hẳn tiền tiêu vặt một tuần để mua nguyên liệu để đêm nay nấu ăn cho hắn. Nói chung là cậu đã chuẩn bị vô cùng kĩ lưỡng để đêm nay có thể cùng hắn vui vẻ.
Ngồi ăn cùng hắn cậu không ngừng tưởng tượng ra viễn cảnh tối nay của cả hai. Lúc đầu thì sẽ như hai thằng bạn chơi đùa vui vẻ khi không có ba mẹ ở nhà, đến khi lên phòng thì sẽ vô cùng tình thú, nghĩ đến đây lại vui cười tít cả mắt. Nhưng con người trước mặt kia lại không quan tâm tới cậu, hắn chỉ cứ chăm chăm bấm điện thoại rồi cười miết thôi. Thấy hắn không nhìn tới mình cậu liền kiếm chuyện nói với hắn.
- Tối nay Ble muốn ăn gì?
- Gì cũng được?
Mắt vẫn cứ dán chặt vào màn hình, miệng qua loa trả lời lại cậu. Build cũng không lấy đó làm khó chịu, cậu lại tiếp tục vui vẻ nói.
- Build hỏi vậy thôi chứ đồ ăn tối nay Build lo hết rồi, Ble chỉ việc ăn thôi.
Lúc này hắn mới hướng mắt lên nhìn cậu, có chút nghi hoặc hỏi.
- Đêm nay mày lại "muốn" nên mới nói chuyện kiểu đó với tao chứ gì?
Đúng là bạn thân lâu năm, tâm tư của cậu đều bị hắn nhìn thấu, xấu hổ đánh nhẹ vào vai hắn một cái rồi cuối xuống giả vờ trộn trộn thức ăn.
- Ble kì quó ò, thì đúng là người ta "muốn" đó.
1
Hắn nhìn qua hành động có chút ngốc nghếch của cậu liền cười hắc một cái rồi lắc lắc đầu. Mỗi khi cậu nói chuyện kiểu dở người với hắn thì chỉ vì chuyện kia thôi chứ có gì mà lạ. Đôi bạn này ở cùng nhau đủ lâu để có thể nhìn hành động và ánh mắt để đoán được suy nghĩ của nhau.
Khi chiều đến lòng cậu lại càng rộn ràng, cứ canh đồng hồ từng phút từng giây để được ra về. Ngay khi vừa có tiếng chuông cậu chính là người phóng ra khỏi cửa lớp đầu tiên.
Bible và Build cùng nhau đi trên vỉa hè, một người thì vui tươi ca hát, người kia thì chỉ mãi cuối đầu bấm điện thoại. Build có lúc cũng thắc mắc hắn làm gì trên điện thoại mà lại chăm chú như vậy, nhưng vì tính riêng tư nên cậu không hỏi cũng chẳng dám nhìn vào.
Đang đi thì đột nhiên trời nổi gió, Build bị dị ứng thời tiết chợt có hơi lạnh thổi qua liền không nhịn được hắc hơi.
- Hắc xì!
Cậu quẹt quẹt cái mũi ngứa ngáy, hít hít vài cái rồi nói.
- Có khi nào tối nay mưa không? tao thấy mũi hơi khó chịu.
- Không! Tuyệt đối tối nay không được mưa!
Đó chỉ là lời phán đoán qua loa của cậu vì những lúc thời tiết thay đổi thất thường cậu đều bị nhảy mũi. Nhưng không ngờ hắn lại có chút khẩn trương mà đáp lại, hai đầu lông mày cũng cau lại như không hài lòng với câu nói của cậu. Build có hơi bất ngờ với phản ứng thái quá của hắn liền lên tiếng giải thích.
- Tao chỉ nói bừa thôi, cảm giác của tao nhiều lúc cũng không đúng lắm...
Hắn không nói gì lại tiếp tục bấm điện thoại đi tiếp, Build thấy vậy cũng đuổi theo. Nói thật dạo gần đây Bible rất lạ, hắn bình thường đã ít nói nay dính vào cái điện thoại lại càng trở nên kín miệng. Cả ngày hắn chẳng nói tới ai mà chỉ chú tâm vào màn hình với đầy ánh sáng xanh độc hại. Ai nấy đều thấy bình thường vì trước đây hắn cũng chẳng nói nhiều nhưng với một người tiếp xúc thường xuyên với hắn như cậu thì lại cảm giác chuyện này rất lạ và có chút không quen.
Về đến nhà, cậu còn chưa kịp tháo giày hắn đã chạy vội vào trong tranh tắm trước. Thấy vậy cậu đành vào bếp để sơ chế qua thức ăn. Quần quật trong bếp gần nửa tiếng thì bỗng cậu nghe phía sau mình có mùi gì lạ lạ, xoay lại liền thấy hắn một thân ăn diện, nước hoa thì xịt đứng cách 8m còn nghe. Nhíu mày nhìn thằng bạn ấm đầu của mình khi không ở nhà lại bận như đi tiệc, Build lên tiếng nói.
- Tao tưởng có mình tao gấp ai dè mày gấp hơn tao nữa hả? Ăn xong rồi muốn làm gì làm, mày làm vậy cũng không tăng thêm sự cuốn hút của mày với tao đâu.
Cứ nghĩ là hắn làm vậy để gây sự chú ý với cậu nhưng không, suy nghĩ đó liền bị loại khỏi đầu cậu khi thấy hắn mang giày vào. Rõ ràng là đã nói sẽ ở cùng nhau đêm nay mà hắn còn tính đi đâu nữa?
- Mày đi đâu vậy?
- Tao có việc phải ra ngoài, mày cứ nấu đi nếu về kịp thì tao ăn.
Cậu nhướn mày hỏi vặn lại.
- Không về kịp thì tao đổ?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!