Chương 37: (Vô Đề)

Bible mang tâm trạng vui vẻ đến trường, hôm nay gương mặt hắn tươi tỉnh hẳn ra. Chắc có lẽ là vì giờ đây Build đã chuyển sang ở cùng hắn, cậu đã thoát khỏi cảnh giam hãm của ba mình. Và hơn hết là Build có vẻ như đã không còn bài xích hắn nữa, hắn chỉ cần cố gắng một chút, thành tâm một chút, thì sớm muộn gì cậu và hắn cũng trở về như trước kia. Bible vừa đi vừa chơi đùa cùng chìa khóa xe, trong đầu hắn lúc này chỉ toàn nghĩ đến những kế hoạch chiều nay về sẽ cùng cậu làm gì.

Khi vô tình đi ngang chỗ Fox và Vegas đang ngồi nói chuyện. Hắn đã quyết định tiến tới để bắt chuyện với họ, một việc làm mà hắn chưa từng chủ động trước đây.

- Build nó ổn, hai người không cần lo cho nó nữa đâu.

Hắn chỉ để lại một câu như vậy rồi rời đi khiến Fox và Vegas vô cùng khó hiểu. Fox gọi với theo hỏi lại.

- Nè nói rõ tí đi! Ổn là ổn thế nào? Cậu ấy được ba thả ra rồi à?

Bible vẫn không quay lại giải thích thêm trong lòng chỉ cười thầm một cái.

"Không nói cho các người biết cậu ấy đang ở cùng tôi."

Khi Build thức dậy đã là gần trưa, cậu cũng không hiểu sao khi qua nhà hắn cậu lại trở nên ham ngủ như vậy, chắc có lẽ là do khi ở nhà cậu bị đặt nặng về tinh thần nên không được ngủ mấy. Build bước xuống giường, vào phòng tắm làm vệ sinh cá nhân rồi sau đó thay một bộ đồ khác thoải mái hơn. Vào khoảnh khắc cậu chạm vào tay nắm cửa với ý muốn bước ra ngoài, một cảm xúc khác lạ đã dâng trào trong cậu, nó khiến cậu muốn khóc.

Suốt thời gian qua cậu bị ba nhốt và chẳng thể bước ra khỏi phòng, thế giới của cậu lúc đó chỉ có vỏn vẹn bốn bức tường và một ô cửa sổ khóa chặt. Mỗi lúc cậu vặn tay nắm cửa muốn thoát ra thì chỉ cảm nhận được sự cứng ngắc vô tình của nó. Đôi lúc mẹ sẽ lén thả cậu ra ngoài nhưng đến khi ba cậu phát hiện cậu liền sẽ bị đánh và bị ép nhốt ngược lại vào phòng. Tất cả những điều đó đã để lại trong Build một nỗi ám ảnh chính vì thế khi mở được cửa phòng hắn và bước ra ngoài cậu đã không kiềm chế được bản thân mà xúc động.

Men theo cầu thang Build bước xuống nhà, đưa mắt nhìn quanh thì cậu phát hiện trong nhà chẳng còn ai cả. Build ngây ngốc đứng đơ ra giữa cầu thang, cậu không phải là đang nghĩ mọi người đã bỏ cậu, chỉ là cậu không biết mình nên làm gì vào lúc này, chẳng lẽ lại lên phòng trùm mền ngủ tiếp? Build có vẻ bị nhốt riết khờ luôn rồi. 

Gâu!

Đầu óc Build đang trống rỗng thì đột nhiên lại có thứ xuất hiện gây phiền nhiễu. Nó nhỏ xíu, lắm lông, có răng và còn biết sủa nữa. Build vừa nhìn thấy thứ đó cậu đã lập tức dựng lông, ba chân bốn cẳng chạy ngược lên trên. Vật nhỏ bên dưới không hiểu mình đã làm gì mà khiến người kia sợ hãi, nó nghiên đầu chớp chớp mắt tròn xoe sau đó lần nữa sủa lớn với ý muốn gọi cậu xuống.

Gâu Gâu!

"Xuống chơi đi, không có cắn đâu mà!"

2

Tiếng sủa nghe thành khẩn như vậy nhưng có vẻ như cậu vẫn không hiểu được, nó càng sủa cậu trên này sẽ càng run rẩy chẳng dám bước xuống. Cảm thấy lời mình sủa chẳng ai thèm nghe, Jak lúc này cũng bỏ cuộc không kêu nữa, nó quay mông lon ton bỏ đi chỗ khác chơi. Trong lòng thầm nghĩ không có bạn này nó cũng có bạn khác, ở ổ nó vẫn còn bạn vịt chít chít và bạn bạch tuột mỏ chu.

Tiếng sủa ban nãy còn ồn ào nhưng giờ đã im bặt khiến Build cũng có chút tò mò mà ló đầu xuống nhìn thử, khi thấy vật nhỏ phiền toái lúc nãy còn ngồi dưới chân cầu thang giờ lại chạy đâu mất cậu cũng yên tâm vài phần. Chỉ cần mấy ngày tới nó không bám theo đòi cắn cậu thì cậu sẽ cố gắng thích nghi với việc sống cùng nó. Nói nghe thì dễ nhưng nếu Jak chỉ đứng đó mà không làm gì thì cậu cũng sợ nó như thường thôi. 

Cứ tưởng là chó con đã hoàn toàn ngoan ngoãn rút về ổ của mình, ai ngờ khi Build chỉ mới từ từ đi xuống nó đã chạy ra mà sủa ầm lên nhưng may là không phải chạy về phía cầu thang chỗ cậu mà là chạy ra phía cửa chính. 

Gâu gâu.

- Jak ngoan, sáng giờ anh Build đã dậy chưa con?

Gâu.

Thì ra là mẹ hắn trở về, khi nghe thấy giọng của bà, cậu đã thầm thở phào một tiếng. Cậu còn tưởng là cậu phải ở cả ngày với con chó này nữa chứ. 

- Build dậy rồi sao con? Có đói lắm không? Đợi cô một chút nha.

- Dạ.

Mẹ Bible đi đến đâu Jak đều đi theo đến đó, mông nhỏ lúc lắc ngoan ngoãn lẻo đẻo theo sau. Trong suốt quá trình bà đi qua đi lại để dọn thức ăn cậu cũng rất muốn xuống phụ một tay nhưng hai chân cậu cứ như bị dán keo mà dính chặt ở chỗ cầu thang. Thấy Build cứ đứng mãi trên cầu thang không chịu bước xuống, mẹ hắn cũng lấy làm lạ, bà nghĩ một hồi thì mới nhớ ra nguyên do vì sao Build lại chẳng dám bước xuống. 

- Để cô bỏ Jak vào lại chuồng, sáng lúc cho nó ăn cô quên mất phải nhốt nó lại. 

Chỉ khi như vậy Build mới dám đặt chân mình xuống sàn nhà, đúng thật là ở đây cậu có thể thoải mái đi lại và không phải đối mặt với ba nhưng cậu lại cảm thấy bản thân thật phiền phức. Gia đình Bible phải cưu mang một đứa khiến con trai họ thay đổi bản chất, chiếm tiện nghi của gia đình họ, ăn cơm nhà họ, giờ đến một con chó cũng phải vì cậu mà mất đi sự tự do. Mẹ hắn tinh tế nhận ra suy nghĩ này của Build, bà bước tới ân cần xoa đầu cậu như đứa con trai nhỏ, giọng dịu dàng nói.

- Build không cần phải lo gì hết. Gia đình cô vốn dĩ đã xem Build là người nhà rồi. Đặc biệt là sau khi nghe hết chuyện của con và Bible...

Nói đến đây bà có hơi ngại ngùng, Build cũng hiểu chuyện mà mẹ Bible đề cập đến là chuyện gì nên cậu cũng đỏ mặt cúi đầu xuống.

- Sau khi biết chuyện của hai đứa cô và ba Bible đã chấp nhận con rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!