Biết được tin gia đình Build đã tạm xin cho cậu bảo lưu ai nấy đều ngỡ ngàng. Giáo viên thì cảm thấy vô cùng khó hiểu bởi họ cảm thấy thời gian qua cậu vô cùng cố gắng và đạt kết quả khá tốt, chẳng có lý do gì phải dừng việc học một cách đột ngột như vậy. Bạn bè cũng rất hoang mang, đặc biệt là Fox và Vegas, Bible cũng không ngoại lệ. Hắn cứ tưởng ba cậu sẽ chỉ giận vài ngày rồi thôi nhưng thật không ngờ lại làm đến mức này.
Fox và Vegas có đến nhà Build để xem qua tình hình cũng như muốn thuyết phục phụ huynh để cậu được quay lại học tập. Nhưng thật không ngờ, mẹ cậu chỉ vừa mới mở cửa, còn chưa kịp mời vào ba cậu đã xăm xăm chạy ra mà cản lại. Thậm chí thái độ còn vô cùng khó chịu, ông đuổi thẳng mặt.
- Cút đi, nhà tao không tiếp những người như bọn mày.
Cả Vegas và Fox đều chưng hửng, dù đã nghe Bible kể qua nhưng anh vẫn không dám tin rằng ba cậu lại phản ứng mạnh như vậy. Sau đó mẹ cậu lại lên tiếng mắng ông rồi cứ thế cả hai đứng cãi nhau như vậy. Lúc ấy Fox và Vegas chỉ biết nhìn nhau mà lắc đầu ngao ngán chứ chẳng biết làm gì khác.
Sự bài xích đồng tính đã ngấm sâu vào máu, ăn sâu vào từng tế bào. Trong cái suy nghĩ của người ba ấy chỉ toàn khẳng định rằng con ông đang mắc bệnh. Một căn bệnh mà ông cho là quái ác và rất khó để chữa trị. Hiện tại thời gian này mẹ Build chỉ có thể ngăn ông không tiếp tục đánh mắng cậu, ngoài ra những ý định tệ hại của ông bà không thể nào lường trước được. Bà cũng có lén sang nhà Bible để bàn bạc hướng giải quyết, họ dự định đến lúc ông đã dần nguôi ngoai thì sẽ hợp lại để nói chuyện rõ ràng.
Nhưng đâu ai ngờ sự chần chừ đó của họ như một quả bom nổ chậm đang chực chờ để giết chết Build. Và đến một ngày, điều mà tất cả mọi người đều nghĩ là ông không dám làm thì ông đã làm.
Mới sáng sớm, khi vừa thức dậy ba cậu đã than rằng mình bị đau đầu dữ dội và nhờ mẹ cậu hãy đi mua thuốc giúp ông ta. Khi bà bảo rằng nhà vẫn còn thuốc giảm đau thì ông ta lại viện cớ rằng loại thuốc đó không có tác dụng. Và như thể đang có một âm mưu gì đó, ông ta còn kêu bà hãy đi chợ để nấu luôn cho bửa tối, như thể đang muốn bà ra ngoài thật lâu để ông ta làm việc gì đó.
Ban đầu mẹ cậu có chút nghi ngờ bởi cách hành xử của chồng mình rất khác so với mọi ngày, nhưng khi thấy ông cứ liên tục ôm đầu mà nhăn mặt thì bà cũng mềm lòng. Khoảnh khắc người mẹ bước chân ra khỏi cửa chính là lúc đứa con trai bé bỏng của bà xảy ra chuyện. Mẹ cậu chỉ mới vừa đi, bộ dạng đau đầu đến thảm thương lúc nãy cũng biến đâu mất. Ông ta lập tức lấy điện thoại để gọi cho ai đó, tông giọng còn có chút gấp gáp và hối thúc như thể việc kia nếu không mau chóng hoàn thành thì gia đình ông sẽ gặp họa lớn.
Tiếng chuông cửa vang lên, ông ba chân bốn cẳng chạy ra mở cửa, sắc mặt phải nói là vô cùng vui mừng. Ông cung kính vái chào người ngoài cửa, cách nói chuyện cũng rất kiêng nể người này.
- Chào thầy! Đội ơn thầy vì đã đồng ý giúp đỡ gia đình con. Khi thành công chắc chắn con sẽ trả lễ thích đáng.
10
Người đàn ông mà ba cậu gọi là thầy kia có vẻ không quan tâm lắm với những gì ba cậu vừa nói. Ông ta cứ làm bộ mặt kinh động rồi dòm ngó xung quanh nhà, sau còn quay qua với vẻ mặt nghiêm trọng phán.
- Nó đang rất mạnh, phải nhanh lên! Nếu còn chậm trễ Nó sẽ ăn trọn con của ngươi.
Ba cậu ú ớ, ông ta quả thật không hiểu mấy người thầy này đang nói gì, nhưng khi nhìn bộ dạng nghiêm túc này ông ta cũng nhận thức được mình phải lập tức nghe theo và không được chần chừ nữa.
- Dạ, dạ. Mời thầy lên tầng, thằng bé đang ngủ ở trong phòng.
Thế là ba cậu dẫn người đàn ông kia lên lầu, khi đứng trước cửa phòng cậu, người thầy pháp kia còn quay sang dặn dò.
- Ngươi tuyệt đối không được tiến vào bên trong, dù có nghe bất cứ âm thanh gì cũng không được tò mò mà dòm lén. Nó đã ăn đôi mắt con ngươi rồi, rất có thể Nó sẽ khiến con ngươi sinh ra ảo giác. Vì thế ta cấm không được làm phiền lúc ta làm phép, nếu không tai họa sẽ tiếp tục chồng lên tai họa.
4
- Dạ, dạ con nghe, con nghe.
Nói rồi lão ta đẩy cửa bước vào phòng Build, trước khi đóng cửa lại còn không quên ném cho ba cậu ánh mắt cảnh cáo, ý bảo phải tuyệt đối ghi nhớ lời ông ta nói. Bên ngoài ba cậu hồi hộp, tim đập như trống vỗ, còn bên trong Build bé nhỏ vẫn còn đang say giấc không biết chuyện gì sẽ xảy ra với mình.
- Trời ơi! Nó đẹppp...
14
Lão ta đi đến bên giường của cậu, từ bộ râu xồm xoàm phát ra một câu cảm thán đầy ghê tởm. Bàn tay đen nhẻm đầy vết đồi mồi, nhăn nheo đưa tới, lão không chạm vào cậu, chỉ là đưa hờ như thể đang từ từ cảm nhận. Tay lão di chuyển từ mặt, xuống ngực rồi lại tới nơi hạ bộ non nớt kia. Hơi thở lão phì phò, phả ra từng hơi nóng rực. Không chịu được nữa, lão cởi cái áo choàng kì dị rồi phóng thẳng lên giường ngồi bắt ngang người cậu.
Build lúc này bị động cũng hoảng hốt choàng tỉnh.
3
- Ông... ông làm gì vậy?
Cậu sợ hãi muốn xô ông ta ra khỏi người mình nhưng lại bị khống chế không cách nào phản kháng được. Lão kê sát gương mặt đầy râu của mình vào mặt cậu, hơi thở đầy mùi thuốc lá phả vào mặt cậu.
- Nằm yên nào nhóc con, ta đến để chữa bệnh cho con mà.
- Không, không muốn!
Build lắc đầu ngoày ngoạy để né tránh, hai chân vì sợ hãi cũng vô thức đạp loạn giẫy giụa. Cậu kêu cứu trong sự tuyệt vọng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!