Chương 33: (Vô Đề)

Lưu ý: Chap này được viết đan xen giữa hai tình tiết diễn ra song song. Mỗi lần chuyển cảnh sẽ được cách ra một đoạn dài. Để tránh lẫn lộn giữa hai cảnh mọi người lưu ý đọc kĩ nha.

1

- Con về rồi!

Vừa thấy con trai đi học về, mẹ Build liền niềm nở đi tới đón tiếp. Bà ân cần hỏi han cậu đi học có mệt không, rồi còn có ý định xách cặp giúp cậu. Sở dĩ người mẹ hành động khác thường ngày và có chút thái quá như vậy là vì nay là sinh nhật của con bà. Năm nay là năm đầu tiên sinh nhật cậu lại chẳng có quà bánh. Vì thế bà muốn sự chăm sóc đặc biệt để bù đắp thiếu sót kia.

- Mau lên phòng tắm rửa rồi xuống ăn cơm. Hôm nay mẹ có làm món sườn xào chua ngọt mà Build thích đó.

- Dạ mẹ.

Build thấy mẹ mình hành xử lạ thường nhưng cậu cũng không thắc mắc nhiều, cậu đoán có lẽ do hôm nay là sinh nhật cậu nên bà mới như vậy.

Khi đi đến cầu thang, cậu có đụng mặt ba, lúc này ông tỏ thái độ khó chịu thấy rõ. Build không nói gì chỉ biết cúi đầu lùi lũi đi lên tầng.

Cửa phòng suốt một tuần bị khóa trái lúc này bất ngờ bật ra, chủ nhân căn phòng đang nằm trên giường cũng vì thế mà giật mình ngồi bật dậy.

Jeff ngơ ngác nhìn ba hắn hùng hùng hổ hổ bước vào, lúc đầu hắn nghĩ ông ta đã chịu thả hắn ra, nhưng suy nghĩ đó đã bị gạt bỏ khi đi theo phía sau ông ta là một đoàn nữ hầu. Bọn họ mang vào phòng hắn đủ thứ đồ, một hàng áo vest, một hàng thắt lưng, còn có một kệ đủ thứ giày tây, một cô còn bê cả hộp toàn đồng hồ đắt tiền. Còn có một gã tạo mẫu tóc mà theo hắn đánh giá là ăn mặc vô cùng diêm dúa.

Hắn thấy phòng mình lúc này chẳng khác gì một cửa hàng thời trang. Bọn họ xếp hàng dài như thể đang chờ hắn. Jeff khó hiểu nhíu mày lên tiếng hỏi.

- Ba lại đang làm trò gì vậy?

- Trong vòng một tiếng rưỡi mày phải xuất hiện trong bộ dạng tươm tất nhất. Những người này sẽ giúp mày làm việc đó. Cấm, không được chống đối!

- Tôi hỏi ba đang làm trò gì vậy?

Ban đầu ông đã muốn làm ngơ câu hỏi đó vì ông cảm thấy không có việc gì phải giải thích với hắn. Nhưng khi nghĩ tới tính chất quan trọng của sự kiện kia, suy đi tính lại vẫn phải nói ra.

- Những gia tộc lớn tổ chức một sự kiện nhằm giới thiệu người kế thừa tương lai. Đây là cơ hội để tao kết thân với những gia tộc mà trước giờ tao chưa có cơ hội tiếp cận. Vì bọn họ bắt phải có người kế thừa đi cùng nên tao mới phải dẫn theo cái mặt mày. Liệu mà hành xử cho tốt, đừng để tao mất mặt!

Hắn đứng dậy khoanh tay thách thức nhìn ông.

- Tôi không đi! Tôi chẳng có tí hứng thú gì với đám người nhà giàu mà ông muốn kết thân hết. Và tôi càng không muốn làm người kế thừa của ông.

Ông là đang rất tức giận nhưng vẫn phải kiềm chế để không gây thêm thương tích cho hắn. Nghiến răng ken két, ông gằn từng chữ.

- Mày không có quyền từ chối! Bằng mọi giá mày phải đi. Ngày hôm nay tao nhất định phải gặp được chủ tịch của MPR. Nếu tao có thể thuyết phục cậu ta đầu tư cổ phần vào tập đoàn của tao, thì không những tiền tài mà cả địa vị của tao cũng sẽ thăng tiến.

2

Cái địa vị gì đó của ông ta hắn không quan tâm lắm, nhưng điều mà hắn lưu tâm là ở cái tên MPR kia.

- Ba nói... MPR?

Đó là tên tập đoàn của cậu Barcode. Jeff đảo mắt suy nghĩ, nếu đây là sự kiện giới thiệu người thừa kế vậy thì rất có thể Barcode cũng ở đó. Nghĩ vậy, mặt hắn chuyển từ chán ghét sang hào hứng thấy rõ. Không chần chừ, hắn đồng ý.

- Tôi đi!

- Đương nhiên mày phải đi, mày được quyền chọn không đi à?

Mẹ Build đang tập trung dọn bát đũa thì nghe bên ngoài có tiếng bấm chuông, bà liền lên tiếng gọi chồng mình ra mở cửa giúp. Ban đầu bà chỉ nghĩ đó là người thu tiền rác nhưng sau khi nghe một loạt các giọng nói quen thuộc vang lên, bà đã lập tức chạy ra xem.

- Nay sinh nhật Build mà chẳng thấy ai báo gì hết. Tôi vậy mà cũng quên bén mất. May thằng Ble nó xách cái bánh kem về mới sựt nhớ ra là nay có sinh nhật.

Mẹ Bible vừa nói vừa cười đon dả, bà ôm trán trách mình không nhớ sinh nhật của Build. Lúc này mẹ cậu từ trong bước ra, nhìn thấy cách gia đình Bible quan tâm tới Build mà bà thấy vừa cảm động vừa xấu hổ. Gia đình Bible xem Build như con ruột trong nhà, đến ngày sinh nhật cậu họ cũng coi trọng. Chả bù cho bà, sinh nhật con lại nghe lời chồng không thèm tổ chức, một câu giải thích với cậu bà cũng không có. Đau lòng hơn con của bà vậy mà lại không tỏ ra buồn bã, như thể cậu đã hiểu rõ mọi chuyện.

Người mẹ tủi thân tự trách mình, nhưng nghĩ đến ở đây đang rất đông người, lại là sinh nhật con mình, không thể giữ tâm trạng như vậy. Mẹ cậu lại giương lên nụ cười sượng, bà vui vẻ tiếp chuyện.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!