- MÀY SỐNG CÁI KIỂU ĐÓ THÌ MÀY CHẾT MẸ MÀY ĐI CHO RỒI!
- Ông đừng vậy mà, có chuyện gì thì từ từ nói chuyện sao ông lại đá con như vậy?!
Ba Build tức giận tung một cước thật mạnh đạp cậu ngã hẳn xuống sàn. Mẹ cậu thì ra sức khuyên ngăn, đôi mắt đỏ hoe cay xè của bà hằn lên những tia máu vì xót con. Build thì chẳng thể làm được gì, cậu không thể phản kháng cũng chẳng thể đánh trả. Tất cả những gì cậu có thể làm lúc này là co ro người ngồi đó, ôm lấy cơ thể đau đớn của mình và nuốt nghẹn nước mắt vào trong.
Giải thích một chút vì sao lại có khung cảnh đau thương này. Mới hôm qua thôi, Build vừa nhận được kết quả điểm thi học kì của cậu. Điểm tất cả các môn của cậu đều ổn, không quá cao nhưng cũng thuộc loại trung bình khá. Nhưng chỉ có duy nhất một môn, cái môn mà cậu đã tự tin là mình làm ổn nhất lại là môn có kết quả tệ nhất của cậu.
Cầm bài thi toán đầy dấu mực đỏ trên tay, Build ức đến mức khóc không ra nước mắt. Tất cả đáp án của cậu đều đúng cả nhưng chỉ vì một bất cẩn nhỏ đã dẫn đến toàn bộ bài thi đều bị gạch bỏ. Bài thi được làm dưới dạng trắc nghiệm 50 câu, không hiểu kiểu gì cậu lại đánh lệch đáp án hết 39 câu. Toàn bộ bạn học và giáo viên đều tiếc cho cậu nhưng họ cũng chẳng thể làm được gì vì quy định việc đánh lệch đáp án tương đương với sai toàn bộ bài.
Nhưng Build lại là một cậu bé ngoan, cậu không muốn giấu chuyện này với ba mẹ. Build muốn nói ra vì cậu nghĩ ba mẹ sẽ thông cảm mà động viên, an ủi cậu. Nhưng không ngờ sự ngoan ngoãn của cậu lại không được đền đáp bằng tình thương hay sự cảm thông. Ba cậu khi xong liền nổi giận đùng đùng, ông đập bàn, gạt phăng chén cơm của cậu và tát cậu một cái thật mạnh. Mọi chuyện xảy ra quá bất ngờ khiến cậu và mẹ còn chẳng kịp phản ứng. Ông kéo mạnh tay cậu, lôi sòng sọc ra khỏi bàn ăn đi đến giữa nhà, sau đó là không ngừng buông lời mắng nhiếc.
- Thôi mà ông, con nó đã giải thích rõ lý do điểm thấp rồi mà, đây là tai nạn thi cử. Với lại những môn khác con mình nó đã rất cố gắng...
- BÀ IM ĐI!
Ông ấy thậm chí còn quay sang nạt mẹ cậu.
- Tại sao bao nhiêu người không đánh lệch đáp án mà chỉ có mình nó. Vậy thì chẳng phải là do nó vô dụng sao? Học hành thì chẳng ra làm sao, đầu óc lúc nào cũng trên mây, mắt mũi thì để đâu không biết. Đàn ông gì mà nhìn vào đã thấy ẻo lả, nhìn không khác gì tụi gay hết. CÓ PHẢI MÀY LÀ GAY KHÔNG?!
- TÔI NÓI ÔNG ĐỪNG NÓI CON NHƯ VẬY NỮA!
Mẹ cậu gào thét trong nước mắt, điều này khiến cậu cũng không cầm lòng được mà bật khóc theo.
Đến nước này mà ba cậu vẫn không chịu dừng lại, ông ấy hết trách mắng cậu lại quay sang đổ lỗi ngược lại cho mẹ cậu.
- NÓ NHƯ VẬY CŨNG MỘT PHẦN DO BÀ ĐÓ! Cưng chiều nó, dạy hư nó. Để giờ nó nam không ra nam nữ không ra nữ, đầu óc thì ngu si... Nhìn thằng Bible con người ta mà mắc ham. Năm đó bằng cách nào mà mày có thể ra đời được vậy?
Build đơ ra trong giây lát, không hiểu sao cậu lại nhớ về cái đêm Bible làm cậu trong phòng tắm, lúc đó cậu đã có suy nghĩ bồng bột. Giờ nghĩ lại thì, phải chi lúc đó cậu can đảm một chút... Thì có lẽ khoảnh khắc này sẽ không xảy ra. Mẹ sẽ không phải rơi nước mắt, ba sẽ không phải tức giận, ba mẹ cũng không phải cãi nhau vì một đứa con như cậu.
Giọng nói run run pha lẫn tiếng nấc nghẹn cất lên.
- Ba ơi... Build cũng không muốn sống nữa...
Lại một cú đánh vào đầu cắt ngang câu nói của cậu.
- Mày còn mở miệng nói câu đó? Mày nghĩ mày chết là tao yên thân sao? Tiền tao nuôi mày đến từng này, ăn bao nhiêu gạo của tao rồi. Mày còn chưa trả tao một đồng nào. Thậm chí báo hiếu mày cũng chưa. Mày chết ông già này mới là người khổ nè!
Ông đánh thùm thụp vào ngực mình. Mẹ cậu bất lực chỉ biết đứng lắc đầu, khóc lóc. Build từ dưới sàn đứng lên, cậu nhìn ba bằng một đôi mắt khác lạ. Cậu cảm thấy sao lúc này ba mình khác đến lạ. Đây không còn là người ba vẫn thường hay cưng nựng thương yêu cậu nữa, không còn là người đàn ông sẵn sàng chiều theo các sở thích của cậu...
- Ba ơi làm bò đi.
- Ây Build! Mày 8 tuổi rồi, cái thây mày bự như con voi ai mà chở được mày.
Bible khoanh tay, cau mày làm bộ người lớn chỉnh đốn Build.
Build chỉ muốn chơi cùng ba thôi, vậy mà lại bị thằng bạn mắng mỏ, cậu có chút uất ức bĩu môi.
Nhưng ba cậu là một người ba tốt, ông thương yêu đứa con trai duy nhất của mình vô cùng. Nhìn thấy vẻ mặt buồn bã của Build, dù có đang làm việc ông cũng phải dừng lại để dỗ con trai nhỏ.
- Build đừng mếu mà, con muốn chơi cưỡi bò đúng không? Vậy để ba làm con bò chở Build đi nha.
Build là một đứa nhỏ rất biết chớp thời cơ, trước đó chỉ là cụ mặt uất ức bình thường. Nhưng khi vừa thấy ba quan tâm mình liền hai hàng nước mắt chảy dài.
- Build đừng khóc, đừng khóc. Ba làm con bò cho Build chơi, Build đừng khóc.
Ông hoảng hốt lau đi nước mắt cho cậu con trai, ông cũng thật không hiểu sao đứa nhỏ này lại mau nước mắt như vậy. Nhưng nhìn thì cũng thấy đáng yêu khiến ông không nỡ la mắng cậu.
Bible nhìn cảnh này lại cười khinh một cái. Hắn bước tới dùng hai tay nhỏ xíu bóp lấy má Build sau đó nhào nắn đủ kiểu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!