Âm nhạc đổi thành bài hát trữ tình chậm rãi, có người đang hát "Chuyện lãng mạn nhất", nhưng bởi vì tôi vừa bị Tuyết Tĩnh đề cập đến kiến thức máy tính, vì vậy mà câu "tôi có thể nghĩ đến chuyện lãng mạn nhất, là cùng anh từ từ già đi" tôi lại nghĩ thành "tôi có thể nghĩ đến chuyện lãng mạn nhất, là cùng anh ngồi bán máy tính." Cái này là do cuộc sống khổ cực.....
Mì thịt bò đã được bưng lên nhanh chóng, vì cái bàn quá thấp nên tôi đành ngồi xổm xuống đất để ăn, vừa ăn vừa cùng Tuyết Tĩnh nói chuyện, Tuyết Tĩnh nói rằng sau khi tốt nghiệp cô không làm bác sĩ, chạy đến làm đại biểu y khoa, gần đây vừa từ chức, đang thương lượng với bạn bè xem kinh doanh cái gì.
Cuối cùng hỏi tôi:
"Cậu nghĩ coi bán đồ gì không cần vốn đầu tư mà trong thời gian ngắn sẽ có lợi nhuận khổng lồ không? Cậu nghĩ xem nên kinh doanh cái gì?"
Tôi hút mì phần phật:
"Có."
"Bán cái gì?"
Đôi mắt cô ấy sáng lấp lánh.
"Bán dâm."
Tôi mới nói xong liền bị Giang Thần đẩy đầu một cái, chỉ còn thiếu úp đầu vào bát, tôi xoa đầu oan ức nói:
"Theo tớ nghĩ, thời còn trẻ không bán thì tốt hơn."
Tuyết Tĩnh thở phì phò nói:
"Vậy cậu bán rồi sao."
Tôi cúi đầu nhìn lại mình:
"Thanh xuân của tớ chỉ là cái đuôi, muốn bán thì cũng chỉ có thể nhảy lầu hay bán phá giá rồi, quá thấp kém, không làm." ( Chú thích: Bán phá giá: bán ra thị trường nước ngoài với giá thấp.)
Tuyết Tĩnh cũng học theo tôi dò xét mình, cuối cùng đau khổ nói:
"Cậu tốt xấu gì cũng dùng cái đuôi để có phiếu ăn cơm dài hạn, cái đuôi của tớ chỉ có thể đi bán phá giá."
Lúc chúng tôi đang buồn bực sầu não vì thanh xuân này, Giang Thần ở sau lưng dùng chân đá lưng tôi:
"Ăn mau, đập cho giờ."
Tôi húp một ngụm cầm bát nói:
"Em ăn no rồi."
Ngồi bên cạnh Tuyết Tĩnh là Lý mập nói:
"Thừa nhiều vậy thật phí, tớ ăn cho."
Giang Thần chạy đến ăn:
"Tớ cũng chưa ăn tối."
Lý mập thất vọng thở dài:
"Tại sao lúc nãy cậu không ăn..."
Tuyết Tĩnh cãi lại cậu ấy:
"Cậu muốn ăn sao không tự làm đi."
"Tớ đang giảm cân."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!