Chương 14: (Vô Đề)

"Tôi họ Ngôn"

"Còn tên, nếu sau này có duyên gặp lại, tôi sẽ nói cho cô biết."

"Xin chào, tôi là Ngôn Tuyển"

Tư Họa chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có duyên gặp lại người đàn ông tên Ngôn Tuyển này ở ba thành phố xa lạ.

Tiểu Na đang định giới thiệu Tư Họa với ông chủ thì nhận ra, hình như hai người họ không phải lần đầu tiên gặp nhau. Sau khi nói lại cho Ngôn Tuyển về đề nghị của Tư Họa, cô ấy đi đến trò chuyện với ông lão ngồi trên xe lăn, để lại không gian cho hai người tự nhiên nói chuyện.

"Không ngờ anh là ông chủ của Bốn Mùa." Nhớ lại một màn lúc nãy, đến bây giờ Tư Họa vẫn cảm thấy có chút không chân thực.

"Rất bất ngờ à?" Ngôn Tuyển cố ý bước chậm lại, đi song song với cô gái kế bên, nhưng vẫn giữ một khoảng cách lịch sự thích hợp, nghiêm túc lắng nghe từng câu nói của cô, sau đó nhanh chóng trả lời.

Tư Họa gật đầu, giơ ba ngón tay lên: "Cảnh Thành, Dung Thành, Tân Thành, lần nào cũng gặp anh."

Người đàn ông này giống như có mặt ở khắp mọi nơi, tình cờ gặp mặt ở ba thành phố khác nhau, mà homestay Bốn Mùa, nơi duy nhất mà cô chọn lại vừa khéo lại là của Ngôn Tuyển, đúng là trùng hợp không thốt nên lời.

"Có lẽ là có duyên." Ngôn Tuyển không sửa lại số lần gặp nhau, bởi vì lần đầu tiên trong ký ức của Tư Họa không có mặt anh.

Đi qua ngã rẽ, tiếp tục đi thẳng về phía trước 100m là đến cổng chính của homestay Bốn Mùa, Ngôn Tuyền chủ động mở lời: "Nghe Tiểu Na nói Tư tiểu thư muốn thuê phòng dài hạn?" 

"Đúng vậy, tôi tính sẽ ở nơi này một thời gian, đang tìm kiếm chỗ dừng chân thì cảm thấy Bốn Mùa rất tốt." Tư Họa bất giác dừng chân, hai tay đan vào nhau đặt trước người, đôi mắt thấp thoáng lộ ra vẻ mong chờ: "Không biết có được hay không?"

Ngôn Tuyển nhìn người con gái trước mặt thật chăm chú.

Ba lần gặp nhau là ba lần thấy được những dáng vẻ khác nhau của cô. Lần đầu tiên cô đứng bên hồ cầu nguyện, ý cười xán lạn, lần thứ hai cô bất lực kiếm tìm ánh sáng trong bóng đêm, lần thứ ba cô ở trước mặt anh khóc nấc lên, lần thứ tư…

Cô mặc một chiếc áo len màu vàng nhạt phối với một chiếc váy dài màu mơ, tóc tết bím với một dải ruy băng màu cam buông từ vai trái xuống ngực, trông thật dịu dàng và xinh đẹp.

Điều đáng tiếc duy nhất, đó chính là thiếu đi nụ cười vô cùng rạng rỡ của cô ấy vào lần đầu tiên gặp mặt.

Ngoại hình của hai người bọn họ quá nổi bật, đứng trên đường khó tránh khỏi thu hút ánh nhìn. Người qua đường không nhịn nổi mà nhìn mấy cái, còn có hai cô gái trẻ giơ điện thoại chụp hình họ.

Ngôn Tuyển đột nhiên giơ tay che sườn mặt Tư Hoạ, lắc đầu ra hiệu với hai cô gái cầm điện thoại. Cô gái xin lỗi, bỏ điện thoại xuống rời đi.

Lúc này Ngôn Tuyển mới thu hồi ánh mắt, đưa ra câu trả lời khiến người khác hài lòng: "Tôi biết một nơi rất tốt, có lẽ em sẽ thích."

Tư Hoạ cùng anh đi dọc theo con đường trở về homestay Bốn Mùa, như thể mở ra một thế giới mới.

Nửa phần phía trước homestay Bốn Mùa là phòng cho du khách, đi qua một cánh cửa, là tới một hành lang hơi khúc khuỷu, bốn mặt giáp nước. Dọc theo hành lang đi về phía trước, Tư Hoạ thấy một căn nhà sang trọng như biệt thự, có tổng cộng bốn tầng, quang cảnh xung quanh vô cùng đẹp mắt.

Mỗi phòng nghỉ của khách ở phía trước đều được đặt theo tên của một loài hoa, mà trên tấm biển ở cửa chính nơi này khắc hai chữ "Bốn Mùa".

"Nơi này cũng thuộc về Bốn Mùa." Lúc Tư Hoạ đang thắc mắc, Ngôn Tuyển lập tức bổ sung giải thích: "Nơi này mới là gian chính của Bốn Mùa, không tiếp người ngoài, có thể xem đây là nhà riêng."

"Nơi này đẹp quá, chỉ là quá to đi mất…"

Không thể không thừa nhận, cô thật sự rất thích phong cách kiến trúc nơi này, nhưng cô sống có một mình, không nỡ bỏ ra số tiền lớn để thuê căn biệt thự bốn tầng lầu.

"Có phải em đang suy nghĩ, đắn đo về tiền thuê nhà?" Ngôn Tuyển vừa nhìn là biết cô đang nghĩ gì, khóe miệng khẽ nhếch lên.

Tư Hoạ thành thật gật đầu, khuôn mặt lộ ra vẻ buồn bã: "Mà Ngôn tiên sinh, vừa rồi anh có nói nơi này không cho người ngoài thuê, tôi thuê chỗ này cũng không tiện cho lắm."

"Lúc bạn bè tới vùng này nghỉ mát sẽ ở lại đây, bình thường không có ai ở. Chẳng qua là định kỳ mỗi tháng sẽ có người tới quét dọn, bên trong rất sạch sẽ, nếu Tư tiểu thư thích, có thể yên tâm ở lại đây, tiền thuê nhà cứ tính theo tiền thuê một phòng là được." Ngôn Tuyển đã sớm tính toán mọi chuyện từ trước.

Hoàn cảnh nơi này rất tốt, tránh khỏi ồn ào náo nhiệt đô thị, dù ban ngày hay ban đêm cũng rất yên tĩnh, quả thật là sự lựa chọn lý tưởng hàng đầu của Tư Hoạ. Thậm chí không cần cô đưa ra yêu cầu, Ngôn Tuyển đã chủ động nhượng bộ, diện tích hoạt động lớn như thế mà giá thuê chỉ bằng một gian phòng, điều kiện quả thật rất thu hút.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!