Sau khi chia tay Tư Họa một cách không vui vẻ, Hạ Diên Tiêu tìm Tần Tục để uống rượu:
"Mấy cách cậu nói đều vô dụng hết."
"Sao có thể như vậy được!"
Tần Tục không tin bí quyết tình yêu của bản thân lại thất bại như vậy. Sau khi tìm hiểu ngọn nguồn, ánh mắt anh ta nhìn Hạ Diên Tiêu lập tức thay đổi:
"Tôi nói này, đấy là do cậu không đúng…"
Ngày sinh nhật hôm đó vì người yêu cũ mà bỏ một mình người yêu hiện tại ở lại, chỉ cần là con người đều sẽ cảm thấy không thể chịu đựng nổi! Càng đừng nói đến một người có trái tim nhạy cảm như Tư Họa!
Nếu như người đàn ông trước mặt không phải là đôi bạn nối khố với anh ta, Tần Tục còn định đuổi tên óc to não không bằng quả nho này ra ngoài.
Sự việc đã phát triển đến nước này, chỉ có thể dốc hết sức để cứu vãn:
"Bây giờ cậu cứ dây dưa đến chết, mặc kệ đối phương có nói gì tàn nhẫn đi chăng nữa, cậu chỉ cần đối xử tốt với cô ấy, như vậy mới có thể chứng minh tấm chân tình của cậu."
"Căn bản là bây giờ cô ấy không chịu gặp tôi."
Hạ Diên Tiêu cười khổ, lắc ly rượu vang trống rỗng trên tay, vì dùng lực quá mạnh nên móng tay trắng bệch.
Rời khỏi Anh Viên, chuyển từ khách sạn đến nhà của Kha Giai Vân, rõ ràng là đang cố ý tránh mặt anh ta.
"Vậy cậu tiếp tục đợi, con gái là loài động vật cảm tính, chỉ cần cô ấy nhìn thấy sự chân thành của cậu, chắc chắn sẽ cảm động."
Tần Tục tiếp tục bày mưu tính kế.
Mấy ngày sau, cứ tan ca về nhà thì Kha Giai Vân lại thấy một chiếc xe quen thuộc ở quanh khu chung cư, cùng một người đáng ghét nào đó.
Cô ấy không chớp mắt đi vòng qua bên cạnh, lạnh lùng hừ một tiếng, đầy rẫy ý mỉa mai.
Chờ thì cứ chờ thôi, cho dù đợi đến khi trời đất hoang tàn, Tư Họa cũng sẽ không xuất hiện nữa!Tân Thành.
Thành phố gần biển có khí hậu rất dễ chịu, bốn mùa mùa nào cũng như mùa xuân, nổi tiếng là thành phố du lịch lãng mạn nhất trong nước.
Tư Họa chọn nơi này, thứ nhất là để tìm kiếm linh cảm, thứ hai là để hoài niệm đã từng…
Mẹ thích nhất là biển cả, bà luôn nói rằng có thể tìm thấy vô số linh cảm trong sự thần bí của biển cả. Lúc còn nhỏ cô thường xuyên đến đây cùng bố, thành phố này chất chứa những kí ức đẹp nhất thời thơ ấu của Tư Họa.
Bây giờ, cô cũng hy vọng sẽ bắt đầu một cuộc sống mới ở nơi đây.
Máy bay hạ cánh, Tư Họa gọi điện thoại cho Kha Giai Vân báo bình an, dặn dò thêm lần nữa phải giữ bí mật, tạm thời không muốn để lộ hành tung của bản thân.
Ra khỏi sân bay, Tư Họa trực tiếp bắt xe đến chỗ du thuyền, đi thuyền đến điểm homestay đã đặt trước.
Trước khi đến, cô tìm kiếm một số homestay nổi tiếng trên mạng, tạm thời ở lại hai ngày. Dự định sống ở đây lâu dài, đầu tiên phải chọn được một địa điểm thoải mái thích hợp.
Cô muốn quan sát tận nơi, sau đó mới đưa ra quyết định cuối cùng.
Trong hai ngày này, Tư Họa tìm hiểu vị trí phân bố gần đó, rồi đổi sang homestay khác vào ngày thứ ba. Thật đen đủi, ông chủ sắp xếp cho cô vào đúng một căn phòng có vòi nước nhìn có vẻ đã bị hỏng, sáng sớm ngày hôm sau Tư Họa xách vali qua homestay tiếp theo.
Lần này cô đi vào một homestay có tên là Bốn Mùa.
Gian ngoài là tường quét vôi trắng, hai bên cổng lớn trồng đầy những rễ cây màu lá cọ, uốn lượn leo lên trên cả vách tường, đóa hoa màu hồng nở rộ đầu cành, rực rỡ nhiều màu sắc.
Từ cổng lớn đi vào, bên trái là cầu thang kiểu Châu u, cứ mỗi ba bậc thềm, bức tường trắng sứ lại treo một nhành hoa để tô điểm, cửa chính dẫn thẳng đến quầy tiếp tân. Đưa mắt nhìn xung quanh, Tư Họa nhìn thấy màu sắc rực rỡ đại diện cho bốn mùa.
Tư Họa dùng một tay để nâng vali, lốp xe im lặng trượt trên mặt đất, không thể tránh khỏi việc phát ra tiếng ma sát.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!