Chương 38: Kế Hoạch Bắt Cóc Cục Bông

Jungkookie nhìn Taehyung không đành lòng ở bên mếu máo. Hắn nép mình gắng víu lấy ngón út hồng hồng của em.

- Mẹ à, có nhất thiết cần phải như vậy không ?

- Cần, rất cần, con bỏ tay ra.

Mẹ Kim nhìn hắn dở trò bám người liền bày ra bộ dạng không vui. Làm Kim Taehyung dù không nỡ nhưng cũng không dám lên tiếng.

Thật ra thì sau bữa tối mẹ Kim muốn bắt cục bông nhỏ sang ngủ chung với mình, báo hại Kim lớn bị ba Kim nhìn bằng nửa con mắt. Hắn đã khổ tâm lắm rồi người ba yêu quý còn nói thêm mấy lời làm lòng hắn đau hết sức.

" Đến người yêu còn không giữ được thì đời này con còn giữ được thứ gì chứ ?"

"Ayza, Tae Tae có phải là quá thiếu chính kiến rồi không ?"

"Con có thể ngủ được khi bên cạnh không có Jungkookie sao ?"

Ba hắn chính là đang chơi trò khích tướng nha, muốn mượn tay hắn để được ngủ chung với mẹ đây mà. Chiêu trò này, xem ra ba con hắn lại tâm cơ giống nhau quá đi.

- Ba yên tâm, con chắc chắn sẽ nghĩ cách.

Mẹ Kim nhận thấy hai người không biểu tình gì thêm liền yên tâm kéo con rể nhỏ của mình lên phòng, Jungkookie cũng rất biết ơn tấm lòng hảo cảm của mẹ Kim nha. Có điều em cảm thấy bản thân có chút không đúng. Về nhà người yêu nhưng lại không gọi điện cho ba mẹ Jeon ở nhà một câu, liền muốn xin mẹ Kim ra ngoài để liên lạc với ông bà Jeon.

- Jungkookie ? Con sao thế, không khoẻ sao ?

Mẹ Kim nhìn sắc mặt em nhỏ có chút khó coi, cũng từng nghe vệ sĩ báo lại rằng Jungkookie bình thường nhút nhát, muốn mở lời trước về chuyện gì đó căn bản là không thể.

- Dạ, con muốn gọi điện cho...

- Bên Jeon gia chứ gì ? Con yên tâm, ta đã gọi từ trước hai hôm khi con về đây, còn nữa, hai bên chúng ta đã tính đến chuyện chọn ngày lành cho hai đứa rồi.

Mẹ Kim vừa kéo người đi vừa thản nhiên nói làm cho Jungkook mở to mắt không kịp tiếp ứng. Người mẹ chồng như vậy thật khó kiếm, nhưng có phải là quá vội vàng rồi không ?

- Bác...

- Sao lại bác ?

- Dạ

- dạ mẹ... mẹ à, con cũng có đâu chạy mất.

Jungkookie vừa nói vừa vò vò cánh tay áo.

- Con đương nhiên không thể chạy mất, nhưng ngoài kia có biết bao kẻ yêu thích một tiểu khả ái đáng yêu như này chứ ? Ta chính là lo con bị người ta bắt mất.

Jungkookie đúng là không có cách nào đối đáp cùng với mẹ Kim. Chỉ đành ngoan ngoãn xuôi theo.

Bà Kim mở cửa phòng dắt tay em vào trong. Căn phòng này thơm mùi trầm hương vô cùng dịu, em nhắm mắt tham lam hít lấy một hơi thật sâu vào buồng phổi, không để ý mẹ Kim ở bên đã vội vàng kéo lại chăn gối.

- Con thích mùi hương này sao ?

- Dạ.

- Tae Tae cũng thích lắm.

- Vậy con và Taehyung có sở thích giống nhau rồi.

Bà Kim nắm tay Jungkook, nhẹ nhàng ngồi lên giường.

- Đó là trước đây thôi, còn bây giờ, nếu con thích, nó dù không thích cũng sẽ nhất định thích cho bằng được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!