Chương 31: Anh Là Lần Đầu Yêu Em

Kim Taehyung ngồi bên cạnh gật gù nhìn bàn tay nhỏ nhắn, trắng xinh của em đang đan chiếc mũ lớn cho hắn. Em nhỏ thở dài, miệng chu ra bộ dạng vô cùng bất mãn.

- Bạn xem, bạn phải đưa cái này vào trước từ bên trong rồi mới rút ra được chứ, bạn làm rối hết len của em rồi.

- Anh chỉ làm rối có mấy cục thôi mà...

Kim Taehyung đưa đôi mắt long lanh, ngây thơ vô tội chớp chớp nhìn em. Hắn nào đâu mà ngờ được bản thân còn chưa kịp đối chất với em thì...

*Bộp.

Một giỏ len rối tung đầy vụn, còn có cả vải thừa, nhìn qua phải hơn tầm 10 quộn len lớn đủ màu sắc nằm gọn dưới đất. Kim lớn bất đắc dĩ phải thu đôi mắt kia lại, thay vào đó là chăm chú tập trung nhìn em dạy đan len.

- Bạn đâu phải mèo, sao lại nghịch len thế chứ ? Em rất yêu mèo nhưng mà nếu nó quấy như anh lớn em sẽ bế nó đi chỗ khác.

Jungkook lầm bầm trong miệng, em chính là đang rất giận Taehyung đó nha, đống len mà hắn phá em có thể đan cho hắn thêm một chiếc áo.

- Em yêu mèo hả ?

Jungkook gật gù, tay nhỏ vuốt vuốt mặt mũ trước phẳng phiu. Em cười, nói thật khẽ.

- Dạ.

Kim Taehyung cúi đầu hôn lên vai em.

- Anh cũng thế.

- Anh cũng yêu mèo sao ?

- Không có...

Anh yêu em.

_____

Jungkook nằm gối đầu trên đùi Taehyung. Hắn ngồi bên trên, tay dơ mũ len em đan cho ra trước sáng, xăm xoi nhìn từng đường đan rồi thích thú cười, hôn lên nó.

Jungkook cảm giác anh lớn càng ngày càng trẻ con rồi.

Đợi Taehyung ngắm xong em mới cùng hắn về lại phòng bệnh. Chắc chỉ vài tháng nữa là em có thể xuất viện rồi.

Kim Taehyung ôm em từ đằng sau, đặt em ngồi lên đùi mình. Jungkook da mặt mỏng như vậy, làm sao có thể không đỏ mặt được. Em rất hay ngại nha, chỉ cần ở cự li gần với hắn thôi má em lại không tự chủ được mà phiếm hồng, hồng lan đến tận mang tai.

Chẳng trách bác sĩ trong bệnh viện lại gọi em là bé đào đào của anh lớn.

Kì thực em đã xấu hổ muốn chết. Thế mà học trưởng lưu manh mỗi lần thấy em ngại chín mặt còn chưa đủ, không kiềm chế được mà đè em ra hôn tới tấp.

- Cho anh hôn một cái, một cái thôi mà.

Jungkook đưa tay đẩy cằm lớn lún phún râu của hắn ra, điệu bộ vô cùng không cam tâm.

- Bạn thấy mọi người nhìn không hả ?

- Họ có mắt mà.

- Anh đúng là ngang ngược.

Jungkook cố gắng đến mấy cũng bị Kim lớn cắn vào môi dưới một cái. Em sợ học trưởng rồi nha, hắn ta bị nghiện hôn mất rồi.

Jungkook sợ hắn còn hôn tiếp, vội vàng lảng sang chuyện khác.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!