Chương 5: (Vô Đề)

Wechat của F đuổi tới: "Cô Vu!!!"

"Sao thế?"

"Có phải cô không hài lòng không?"

"Tôi làm sao có thể không hài lòng."

"Chỉ là cô rất bình tĩnh, lúc trước đồng bộ tiến độ với cô, cô đều rất kích động." Chỉ ngón tay. jpg

"Tôi rất kích động mà."

Nhận được mấy tin nhắn thoại.

"Đúng không đúng không? Lúc cô ấy gửi tin tới, tôi đã chạy vòng quanh nhà rồi, đó chính là TÔ! XƯỚNG! Cô ấy lại chịu thử giọng! Lúc tôi gửi thư mời kịch, còn rất thấp thỏm, không ngờ tới lúc cô ấy trả lời email, trực tiếp kèm theo cho tôi một đoạn file thử giọng, còn hỏi tôi, giọng nói này có được không?"

"Hu hu hu, Tô Xướng, hỏi tôi giọng này có được không, tôi sắp khóc rồi, tôi cũng có thể tưởng tượng ra ngữ điệu cô ấy hỏi tôi những lời này, cô có thể tưởng tượng không? Cô có thể không? Cô Vu."

Nói đến cuối cùng, tốc độ nói của F càng lúc càng nhanh, thật sự mang theo tiếng khóc nức nở kích động.

Mà lúc tin nhắn từng cái từng cái tới, âm thanh giống như đang thở dài.

"Cô Vu, tôi nói cho cô biết, cô Tô không chỉ tốt, còn rất chuyên nghiệp, tôi còn chưa thử giọng cho cô ấy, tôi nào dám để cô ấy thử giọng chứ? Cô ấy tự đi tìm nguyên tác, còn thử lời thoại của Cao Quang."

"Cô ấy thế mà lại đọc nguyên tác, có thể cô không biết, thật ra không cần thiết xem nguyên tác, bình thường xem kịch bản là được rồi.

"Tôi biết, sao lại không biết. Cô từ trước đến nay sẽ xem nguyên tác, thường xuyên thức đêm xem. Vu Chu ở trong lòng nhỏ giọng nói. Bên kia gửi tới mấy cái sticker nâng niu trái tim, Vu Chu mở số"+

"trong hộp thoại Wechat, muốn chọn một cái sticker thích hợp phản hồi lại, nhìn tới nhìn lui, cảm thấy quá ít, cũng không mới mẻ, vì thế tắt đi, chuẩn bị gõ chữ. Gõ xóa, xóa gõ, con trỏ vẫn luôn nhấp nháy. Giọng Hướng Vãn xen vào trong đoạn đối thoại của bộ phim truyền hình dài tập:"Tô Xướng, là một vị tiên sinh?"

Nghe người bên kia gọi cô là Tô lão sư.

"Không phải," Vu Chu định thần lại, tùy tiện gửi một mặt cười qua, giải thích với Hướng Vãn,

"CV, chính là diễn viên lồng tiếng. Tiểu thuyết tôi viết sắp làm kịch truyền thanh, không khác phim truyền hình chúng ta đang xem quá nhiều, chỉ là không có hình ảnh, dùng giọng nói diễn dịch nhân vật dưới ngòi bút của tôi."

"Diễn dịch, trên TV cũng vậy, đúng không?"

Hướng Vãn rất hiếu học.

"Ừ, không khác mấy so với mấy người khi đó thích xem kịch, Lương Sơn Bá, Chúc Anh Đài gì gì đó, đều là giả. TV chính là sân khấu, kéo hình dáng người xuống, giống như múa bóng rối, lại phóng vào trong màn hình sân khấu, diễn xuất ra.

"Hướng Vãn không hiểu lắm, nhưng có quá nhiều chuyện kỳ quái, cô nàng cũng chỉ có thể tiếp thu. Vu Chu lại nói gì với cô nàng, cô nàng cũng không ngạc nhiên. Cô nàng coi khoảng thời gian xuyên không này như một giấc mơ trong sách tầm phào, hoặc là coi bản thân chết rồi, từ nay về sau hoặc là rơi vào địa ngục, hoặc là xếp vào hàng tiên trên trời, cũng là kỳ quái lục ly, mọi thứ hiếm lạ. Cũng giống như trẻ con, làm lại từ đầu."Cho nên," cô nàng dịu dàng nghiêng đầu, mái tóc dài buông xuống, "mới vừa xuất hiện, là giọng của Tô Xướng. Cô ấy cứ như vậy, diễn nhân vật của cô."

"Đúng vậy, cô rất biết suy một ra ba.

"Vu Chu vừa cười vừa cong mắt khen cô nàng. Vị Hướng tiểu thư này rất thú vị, đúng lúc xuất hiện vào lúc nàng nghỉ việc ở nhà chán chết, có thể cùng nàng trò chuyện, giải sầu. Hết lần này tới lần khác nàng cũng gọi Vãn Vãn, giống như tiểu Oản Oản thành tinh vậy. Nếu như là Oản Oản thành tinh thì tốt rồi, nàng có thể làm cho cô nàng biến trở về mèo, thần không biết quỷ không hay mang ra ngoài. Vu Chu nghĩ như vậy."A." Vu Chu dựng thẳng một đầu ngón tay, "Tôi biết cô có thể làm gì rồi. CV, cô có thể học làm CV.

"Hướng Vãn mê mang nhìn nàng. Vu Chu tự vỗ tay mình một cái:"Đúng vậy, giọng nói của cô hay như vậy, lại đăng ký lớp online tìm một giáo viên dạy kèm, tôi đầu tư cho cô một bộ thiết bị.

Sau đó cô ở nhà nhận việc, tư chất của cô, có thể kiếm được bao nhiêu còn khó nói, nhưng có thể trợ cấp một chút là một chút, cô cảm thấy thế nào?"

Nói xong lời cuối cùng, mới nhớ tới trưng cầu ý kiến Hướng Vãn.

"Tôi cảm thấy......" Hướng Vãn cảm thấy, bất luận nghề nghiệp gì, chỉ sợ đều không giống như Vu Chu nghĩ ra thì muốn cái đó, không có ngưỡng cửa như thế.

"Tôi đây sẽ đặt cho cô một bộ thiết bị."

Vu Chu mở Kinh Đông ra, lại tắt đi, mở hộp thoại WeChat, nhắn tin cho F: "Cô F, tôi hỏi cô một vấn đề, nếu muốn học làm CV, dùng thiết bị nhập môn nào thì tốt?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!