Hướng Vãn chọn một chiếc váy màu trắng, kiểu dáng đơn giản thanh lịch, lại có một chút cao quý, hiệu quả trên người cực kỳ tốt.
Cô nàng lễ phép cảm ơn Tô Xướng, mấy người đi dạo thêm một lát rồi ai về nhà nấy.
Trên đường về nhà Vu Chu còn đang suy nghĩ chuyện bữa cơm này.
Tất cả mọi người đều nhìn ra, ở trung tâm thương mại, Tô Xướng ân cần với Hướng Vãn có chút quá mức. Nếu như là chỉ hướng về phía Vu Chu, nàng phải cảnh giác, nhưng hành động của Tô Xướng lại hết lần này tới lần khác là hướng về phía Hướng Vãn, còn một câu "Em và em ấy có quan hệ gì
"liền bị người ta chặn lại, khiến Vu Chu một câu cũng nói không nên lời. Cao quá. Cao đến mức ngay cả Vu Chu cũng nhìn ra, Tô Xướng có chút muốn cứu vãn chính mình. Có thể cũng có một chút muốn Hướng Vãn mau chóng độc lập. Nhưng Tô Xướng không cứu vãn được người khác, nóng nảy một chút, có vẻ có chút ruộng cạn rút hành, không phải kẻ gian thì cũng là trộm. Vu Chu lại đang đoán, là cơ hội gì khiến Tô Xướng đột nhiên nóng nảy, suy nghĩ một vòng, điểm hoài nghi vẫn rơi vào trên người Hướng Vãn."Tôi đi lấy bưu kiện, em đã nói gì với chị ấy?"
"Cô Tô?"
"Ừ."
"Quên rồi.
"Hướng Vãn nghĩ ngợi. Nếu không có thông tin quan trọng nào khác, có lẽ chỉ là nhìn thấy nàng và Hướng Vãn sống quá thảm, có chút không đành lòng. Đem chuyện không đành lòng coi như dư tình chưa dứt, chưa chắc không thể xảy ra ở trên người Tô Xướng, bởi vì Vu Chu là mối tình đầu của cô. Dù sao, nếu thật sự dư tình chưa dứt, tại sao chia tay lâu như vậy, lại chưa từng liên lạc? Vu Chu suy nghĩ cẩn thận, cũng không quan tâm nữa. Nàng nói với Hướng Vãn:"Bây giờ em có hai quý nhân, lại có độ hot trên mạng, tôi cảm thấy, em rất nhanh sẽ có thể tự lập."
Buồn bã tựa đầu vào cửa sổ xe taxi, nàng buồn bã nói: "Nếu có phú quý, chớ quên, chờ sau này em có tiền đồ, ngàn vạn lần đừng quên nuôi ngược lại tôi."
"Nuôi ngược?"
Hướng Vãn cảm thấy hết sức thái quá.
"Dù sao cũng có ý đó."
Hướng Vãn đưa tay vạch vết lõm phía dưới cửa sổ xe, có chút bẩn, nhưng cô nàng trước giờ mười ngón tay không dính xuân thuỷ cũng không quan tâm lắm, cô nàng nói: "Chị có muốn tái hợp với cô Tô không?"
"Tái hợp?"
Vu Chu giật giật lỗ tai, lắc đầu, "Không muốn. Sao lại hỏi cái này?"
"Em thấy là muốn." Hướng Vãn nháy mắt cười.
"Tại sao lại thấy vậy?
"Vu Chu cũng dùng ngữ khí nho nhã nói tiếp. Hướng Vãn nghiêng đầu, mỉm cười nhìn nàng:"Nếu không muốn, cô Tô hỏi chị, quan hệ giữa chị và em, chị nên trả lời —— liên quan gì đến chị."
"Vậy sao?"
Vu Chu sửng sốt, "Sao em biết?"
"Trong phim truyền hình, xưa nay đều như vậy."
"Soga……" Vu Chu học được.
"Có thể nào hay không, nói cách khác, tôi cũng không muốn tái hợp, nhưng tôi cảm thấy cũng không cần phải xấu hổ như vậy với người khác, bởi vì sau này vẫn còn hợp tác, hơn nữa em lại là đồ đệ của chị ấy, ngẩng đầu không gặp cúi đầu gặp, đúng không, hơn nữa, chị ấy cũng rất tốt, giúp chúng ta rất nhiều, còn mua quần áo cho em nữa."
Vu Chu lẩm bẩm dừng lại trong ánh mắt bình tĩnh của Hướng Vãn.
Được rồi, nàng quả thật vẫn có chút thích Tô Xướng.
Không thể phủ nhận, người phụ nữ thẳng thắn không bao giờ phủ nhận.
Thích, thực sự sẽ xuất hiện một số bản năng khó kiểm soát, nhưng thích cũng chưa bao giờ đồng nghĩa với việc muốn quay lại, đó là hai việc khác nhau.
Nàng không hề muốn dẫm vào vết xe đổ.
Nhưng cũng may, mùa thu đầu tiên đã hoàn toàn kết thúc, trong một thời gian ngắn, nàng và Tô Xướng chắc sẽ không gặp mặt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!