Chương 23: (Vô Đề)

Bên dưới bài Weibo kia có rất nhiều bình luận, Vu Chu không mở ra xem.

Nghĩ thôi cũng biết, chắc là fan rất quan tâm đến cô.

Vu Chu rời khỏi trang cá nhân của cô, phát hiện thời gian vừa hay là 3 giờ 03 phút, sinh nhật Vu Chu, rất trùng hợp, vì thế đăng một bài Weibo: ","

Nàng bị bệnh trung nhị (1), coi thức đêm là huân chương, mỗi lần đều thức đến khá muộn, liền có thói quen đăng bài.

Sở dĩ mỗi lần đều đăng dấu phẩy, là tâm tính ác độc của nàng, nó không mượt mà như dấu chấm tròn, cũng không nên tồn tại độc lập, xử một cái đuôi nho nhỏ, có thể bức chết chứng OCD.

Buồn cười thật.

Nàng như thường ngày đăng xong, chuẩn bị đi ngủ, thì đột nhiên có hai ba cái bình luận, hỏi nàng: "Đại Đại sao còn chưa ngủ?"

Lúc này mới đột nhiên ý thức được, bây giờ không giống như xưa, nàng đã là chủ của Weibo chục ngàn fan, đăng kiểu Weibo không đầu không đuôi này, thật sự có thể bức chết chứng OCD.

Quan trọng hơn là, những bình luận này nhắc nhở nàng, lúc này quả thật không giống ngày xưa, Tô Xướng nhấn theo dõi nàng, khi vào trang cá nhân của nàng không còn giống như trước đây  nữa. 

Vì thế nàng bèn nghĩ có nên xóa đi hay không, Tô Xướng chắc ngủ rồi, vấn đề không lớn.

Theo thói quen lướt tiếp một cái, Tô Xướng lại đăng một bài Weibo: "?"

Wow, hay cho một câu hỏi ngược.

Nhìn như vậy, Tô Xướng đăng ảnh, nàng đăng dấu phẩy, Tô Xướng đăng dấu chấm hỏi, như lọt vào sương mù, giống như một sự đáp lại từ xa.

Nếu cô theo dõi nhiều người hơn một chút, trang chủ sẽ không liên kết với nhau như vậy, nhưng có chết không chứ, cô theo dõi chẳng có mấy người, lại là rạng sáng, ba bài Weibo này liên kết chặt chẽ, khá chói mắt.

Nàng biết thật ra người đồng thời theo dõi nàng và Tô Xướng không nhiều lắm, cho dù có theo dõi, có thể cũng đồng thời theo dõi mấy trăm người, chưa chắc bảng tin sẽ chỉ còn lại nàng và Tô Xướng, lùi một vạn bước mà nói, dù vậy, người khác cũng sẽ không liên tưởng quá nhiều.

Nhưng nàng lại chột dạ.

Vì thế trong nháy mắt nàng xóa bài Weibo của mình, lại load lại, chờ giữa hai bài Weibo của Tô Xướng không còn mình, lại nhìn một cái.

Chắc sẽ không có ai chụp màn hình đâu.

Nhưng không biết vì sao, sau khi nàng xóa Weibo, có vẻ như Tô Xướng có hai bài Weibo, đột ngột rất đáng thương.

Phía dưới Weibo của Tô Xướng quả nhiên bùng nổ, siêu thoại cũng là một bài tiếp một bài, đều đang hỏi, sao vậy.

Cô Tô sao vậy?

Xướng xướng sao vậy? Tô Tô làm sao vậy?

Vợ ơi, chị nói một câu đi, chị như vậy lòng em đau như cắt.

Bảo bối ngoan ngoãn của em, có phải tâm trạng không tốt không.

Suy đoán sắp lên men, thậm chí có bình luận hỏi có phải tổ kịch khiến cô chịu oan ức hay không, hay gặp phải chuyện gì quá đáng, một lát sau, bắt đầu có người liệt kê kịch cô đang thu.

Vu Chu có chút áy náy, cảm thấy mình làm hỏng một số chuyện, tuy rằng Weibo của Tô Xướng chưa chắc có liên quan đến mình.

Lúc số bình luận tăng dần, Tô Xướng đăng một bình luận trên Weibo: "Không có gì, vừa tan ca, ngủ ngon."

Cô đang xoa dịu fan.

Chiều gió khu bình luận lại chuyển, đại khái là nói, hù chết người ta, nhưng về sau chỉ cần Tô Xướng nói nhiều hơn, thần thiếp sẵn lòng tiếp nhận bất ngờ như thế.

Có chút hoảng sợ, lần đầu tiên Vu Chu gặp phải cái gọi là sức mạnh dư luận.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!