Chương 15: (Vô Đề)

Ăn dưa hấu xong, hai người ngồi ở trước bàn ăn trò chuyện.

Vu Chu nói với Hướng Vãn những gì mình biết hôm nay, xong lấy điện thoại ra, nói:

"Tôi đã đăng ký cho em một cái WeChat. Hôm nay lúc nghe giảng tôi có hỏi bạn nối khố của tôi, cô ấy là người của một công ty game, thường xuyên giao tiếp với một số diễn viên lồng tiếng, cô ấy nói, như em thì có thể bắt đầu từ việc chạy đơn nhỏ."

"Chạy đơn nhỏ, là có ý gì?"

"Lát nữa, em xem, em đăng nhập WeChat rồi ha, tôi sẽ tự thêm mình vào." Vu Chu vừa nói vừa thao tác.

"Được rồi. Sau đó tôi thêm em vào nhóm này, em nhìn xem, giao diện này, chính là nhóm chat WeChat."

Cả một nhóm lớn, có khoảng chừng 500 người, nhóm chat tên là: [Quả Táo] nhóm lồng tiếng 2 ≥ 10 tệ/phút.

Thêm người mới vào, không ai chào hỏi, đã thấy nhưng không thể trách.

Lúc này mới vừa vào một lúc, đã có người ở trong nhóm công bố tin tức lồng tiếng.

"Giọng nam, 20 tệ, chưa qua đào tạo."

File bên dưới.

"Tiếng Anh, giọng nữ, 7 câu, giá 80.

"Đính kèm một file Excel. Hướng Vãn xem không hiểu lắm, Vu Chu giải thích:"Trong này có các công ty, sẽ gửi một số đơn nhỏ cần lồng tiếng, bình thường chỉ nói vài câu, hoặc muốn lên tiếng là được, yêu cầu đối với chuyên môn không cao, em có thể ở trong đó luyện tập.

Nếu thấy đơn hàng, tôi sẽ gọi em, em nhanh chóng dựa theo yêu cầu ghi lại, sau đó nhắn riêng cho người đăng đơn, gửi file qua."

"Nếu cảm thấy thao tác quá phiền phức, tôi sẽ gửi giúp em."

"Loại đơn nhỏ này, cũng không cần ký hợp đồng gì cả, không có chứng minh thư, cũng có thể làm.

"Hướng Vãn ghi nhớ, nhìn giao diện WeChat gật đầu. Sau đó hai người chạy đến thư phòng, mở thiết bị, chuẩn bị đầy đủ, chờ tin nhắn WeChat. Không biết có phải đến buổi tối hay không, đợi nửa ngày cũng không tới, Hướng Vãn ngồi, thở mạnh cũng không dám, Vu Chu đứng dựa vào trên bàn, ghép lại bộ phận đồ trang trí Lego bị đụng rớt. Hơi buồn ngủ, Hướng Vãn đột nhiên chạm vào cánh tay nàng."Có rồi."

Vu Chu tinh thần phấn chấn, nhìn thấy một cái "Giọng nữ, sinh viên năm nhất, giá 30.

"Rất thích hợp, nàng nhanh chóng mở tập tin ra. Hình như là một người qua đường trong một đoạn phim ngắn mang tính chất công ích, yêu cầu trẻ tuổi, phát âm rõ ràng. Lời thoại chỉ có ba câu:"Này, làm sao vậy?"

"Mọi người xếp hàng đàng hoàng, cái người này sao lại chen hàng thế hả?"

"Chúng ta xây dựng thành phố văn minh, tố chất cần phải theo kịp.

"Vu Chu đọc một lần, ngẫm lại ngữ khí của Hướng Vãn, bật cười. Thấy Hướng Vãn ngẩng đầu nhìn nàng, nàng dừng nói:"Không cười không cười, nào nào, chúng ta mở phần mềm này.

"Xảy ra chuyện lớn rồi, không biết dùng phần mềm. Nhưng đơn này gấp, lại khó khăn lắm mới chờ được, vì vậy nàng suy nghĩ một hồi, hướng micro USB về phía Hướng Vãn, mở máy ghi âm có sẵn trong máy tính:"Cảm giác dùng cái này thu là được, bên trong cũng không yêu cầu âm sắc gì."

"Em tìm cảm giác trước đi.

"Nàng cầm lấy điện thoại, thêm ba kim chủ vào. Hướng Vãn đeo tai nghe lên, hắng giọng, trong tai nghe xuất hiện hồi âm của micro, tuy rằng lúc trước đã thử qua, nhưng cô nàng vẫn cảm thấy rất mới mẻ. Không thuần thục điều chỉnh nút bấm âm thanh đến 50%, hình thức lựa chọn hai vòng"Thu âm lập thể

", dừng lại cách bộ lọc âm hai nắm tay, cô nàng ra hiệu bằng ánh mắt cho Vu Chu có thể bắt đầu. Vu Chu nhắc nhở cô nàng:"Giữa câu và câu để không ba giây, tiện cắt tiếng."

Đây là những gì nàng xem trên mạng, lại nhớ tới cảm giác Hướng Vãn không biết ba giây, bổ sung một câu: "Trước khi mỗi câu của em bắt đầu, yên lặng đếm ba con số."

Sau đó nhấn nút Record bằng chuột.

Hướng Vãn ngừng ba giây, bộ dáng mở môi, giống như kéo ra một màn che âm mưu đã lâu.

Cô nàng nghiêm túc nói chuyện, còn dễ nghe hơn bình thường gấp trăm lần, khác với Tô Xướng, Tô Xướng là quý, cô nàng là căng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!