Chương 28: (Vô Đề)

"…"

Bạc Dật Châu hiếm khi căng thẳng như vậy, tâm trí anh như ngưng đọng trong nửa giây, sau đó hạ nhẹ mi mắt, không thể thấy rõ liệu anh đang cười hay không.

Bên kia, Hướng Án chờ đợi nửa phút, khung tin nhắn vẫn không hiện lên thông báo mới… Cô chợt hơi hối hận vì đã gọi anh bằng hai chữ đó.

Có lẽ không hiệu quả.

Lại thêm vài giây trôi qua. Bạc Dật Châu: [?]

Bạc Dật Châu: [Vậy đã uống thuốc chưa?] Hướng Án: …

Có vẻ như thực sự không hiệu quả.

Cô ngồi thẳng người lên, khuỷu tay chống trên bàn, hai tay cầm điện thoại lên cao. Nếu như vừa rồi cô hơi hối hận, thì bây giờ cô đã hoàn toàn hối hận một trăm phần trăm.

Chẳng có tác dụng gì cả, uổng phí hai chữ của cô. Hướng Án: [Anh cũng gọi tôi đi.]

Bạc Dật Châu: [?]

Hướng Án: [Tôi chỉ gọi anh vậy vì không muốn trả lời, vậy mà anh vẫn hỏi.]

Hướng Án: [Tôi cảm thấy mình thiệt.]

Bạc Dật Châu điều chỉnh tư thế ngồi, hơi ngẩng cằm, lần này anh thực sự mỉm cười, ngón cái ấn lên bàn phím, nhắn theo yêu cầu của cô.

Bạc Dật Châu: [Bà xã.]

Sau đó —

Anh lại tiếp tục gửi: [Vậy đã uống thuốc chưa?] Hướng Án: […]

Hướng Án: [Chưa.]

Hướng Án: [Nhưng tôi đã ăn khoai tây chiên.]

Bạc Dật Châu: [Hai việc này có liên quan gì đến nhau?] Hướng Án: [Không có, chỉ muốn nói vậy thôi.]

Bạc Dật Châu: [Không được ăn nữa, khi tôi về nhà sẽ xử lý hết đồ ăn vặt của cô, đợi khi nào khỏe hẳn rồi hãy ăn.]

Hướng Án: [Xử lý? Anh định đem xử lý ở đâu?] Bạc Dật Châu: [Xử lý vào bụng tôi.]

Hướng Án: […Ồ]

Hướng Tư Hằng được nhân viên phục vụ dẫn từ xa đi lại, Bạc Dật Châu ngẩng đầu nhìn thấy anh ấy, không còn trêu chọc Hướng Án nữa.

Bạc Dật Châu: [Đi uống thuốc đi.]

Bạc Dật Châu: [Trưa nay tôi đi ăn với anh trai cô, chiều sẽ về sớm.] Hướng Án: [Tôi biết rồi, anh lắm lời quá.]

Bạc Dật Châu nhìn màn hình lần cuối, anh đặt điện thoại bên tay phải, Hướng Tư Hằng cũng vừa ngồi xuống đối diện anh.

Sau bữa ăn này, Hướng Tư Hằng sẽ bay đến New York vào buổi chiều. Anh ấy ngồi xuống, liếc nhìn điện thoại của Bạc Dật Châu: "Còn việc à?"

Anh ấy tưởng Bạc Dật Châu đang xử lý tin nhắn công việc.

"Không." Bạc Dật Châu đưa thực đơn mà nhân viên phục vụ đưa tới, "Là Hướng Án."

Hướng Tư Hằng dừng lại, lông mày hơi nhíu lại, sau đó nhận khăn ướt nóng từ nhân viên phục vụ, lau tay rồi đặt lại trên bàn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!