Dịch: Phong Bụi
Người lạ, người lạ, người quen đâu?
Không thể không một lần nữa tán thán khả năng làm việc nhanh chóng của vú Triệu, chỉ vài cuộc điện thoại đã có thể sắp xếp mọi việc trong nhà đâu ra đấy, ngay cả việc nghỉ học cũng đã xin phép xong, không cần Thẩm Thận Nguyên phải lo lắng, tất nhiên, với độ tuổi bây giờ của cậu, chuyện có thể lo lắng còn quá ít.
Vú Triệu nhìn cậu ngây ngẩn ngồi trên sô pha, vội vàng mang cậu lên lầu ngủ.
Tuy rằng nhu cầu ngủ của trẻ con nhiều hơn người lớn, nhưng cũng không đến mức mười mấy tiếng một ngày. Thẩm Thận Nguyên hết sạch hứng thú rẽ vào thư phòng, mở máy tính ra, thử đăng nhập tài khoản, tài khoản đương nhiên vẫn bị khóa, trong lòng thầm thóa mạ Cự Linh Thần một tràng, bắt đầu chơi game off.
Trong game không ít kỷ lục, chắc đều là do La Lâm Lâm tạo nên. Vốn có suy nghĩ không muốn thua đứa trẻ con sáu tuổi, Thẩm Thận Nguyên thách đấu với tất cả những kỷ lục đó.
Thời gian qua đi nhanh chóng, ăn xong bữa trưa chưa được bao lâu lại ăn bữa tối.
Thẩm Thận Nguyên nhung nhớ mấy kỷ lục còn chưa phá được, vừa định lên lầu, liền nghe thấy chuông cửa vang lên.
Vú Triệu mở cửa ra, liền nhìn thấy hai thiếu phụ dắt một đôi kim đồng ngọc nữ đi đến.
Nói là kim đồng ngọc nữ là bởi vì hai đứa trẻ này có diện mạo hết sức xinh đẹp, mắt to tròn, mũi cao, khuôn mặt tròn trắng bóc, ăn mặt giống như hoàng tử, công chúa bé nhỏ bước ra từ trong chuyện cổ tích.
Thẩm Thận Nguyên nhìn bọn chúng lon ton đi đến trước mặt mình, chớp chớp mắt.
Đứa bé gái hỏi: "La Lâm Lâm, sao bạn không đi nhà trẻ thế?"
Thẩm Thận Nguyên nói: "Có việc."
"Có việc gì?"
"Việc riêng."
"Việc riêng gì?"
Thẩm Thận Nguyên bị hỏi có chút đau đầu, biến bị động thành chủ động, hỏi: "Các cậu đến tìm tớ co việc gì không?"
Đứa bé gái nắm lấy tay đứa bé trai, … nói: "Hôm nay chúng tớ kết hôn rồi."
"…" Thẩm Thận Nguyên rất muốn hỏi, Cục dân số nào tiên tiến như vậy, làm đăng ký kết hôn cho trẻ em sáu tuổi, nhưng ngẫm lại thấy mấy người bạn nhỏ này chắc sẽ không thích thú với tính hài hước của mình lắm, đành để câu nói này tự sinh tự diệt, "Chúc mừng các cậu."
Đứa bé gái chau mày, "Bạn không giành sao?"
……
Vừa kết hôn đã thành kẻ thù rồi sao? Còn khuyến khích kẻ thứ ba chủ động giành chú rể của mình?
Chẳng lẽ là vì đồ ăn và đồ chơi đã dẫn đến huyết án?
Thế giới của người trẻ tuổi thật không thể hiểu nổi a.
Thẩm Thận Nguyên kéo lấy tay của hai đứa đặt lên nhau, thành khẩn nói: "Không, hai người rất xứng đôi! Giống hệt như Ngưu Lang Chức Nữ, đại diện cho sự kết hợp vĩ đại giữa người dân lao động của thiên giới và phàm trần!"
Đứa bé gái hỏi: "Cậu đang nói gì thế?"
Thẩm Thận Nguyên nói: "Nói đơn giản là, chúc hai người bạc đầu giai lão, sớm sinh quý tử!"
Đứa bé gái không hiểu gì nữa. Cuộc chiến chờ đợi đã không nổ ra, khiến cho những chiêu thức và chiến thuật nó chuẩn bị trước đó đều tan thành mây khói, hơn nữa cũng không biết nên nói gì tiếp.
Đứa bé trai từ nãy đến giờ vẫn im lặng cuối cùng cũng mở miệng, "La Lâm Lâm, cậu đi nhà trẻ đi, tớ và cậu kết hôn."
Nó vừa mở miệng, Thẩm Thận Nguyên liền nhận ra giọng nói của nó, thực sự rất đặc biệt: Kiều Anh Lãng. Chẳng qua, trước mặt vợ mới cưới của mình thảo luận vấn đề tái hôn cũng được sao?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!