Chương 29: Tin dữ (Trung)

Dịch: Phong Bụi

Mã gia, Lỗ gia, không đáng tin.

La Thiếu Thần thu súng lại, kéo Thẩm Thận Nguyên đang ngây người ra đi ra vườn.

Thẩm Thận Nguyên hiếu kỳ sờ sờ túi áo anh, "Là thật ạ?"

La Thiếu Thần nói: "Không biết, con muốn thử chú cho con thử xem."

Mặc dù lúc đóng phim Thẩm Thận Nguyên không ít lần cầm súng, nhưng súng thật thì vẫn là lần đầu tiên được sờ. Ngọn lửa nhiệt tình của con trai đối với đồ máy móc liền bị đốt lên, tích cực đưa ra kế sách, "Chúng ta đi đâu thử? Tìm một nơi vắng vẻ để thử đi? Tốt nhất là mua một chùm pháo về để che tiếng súng."

La Thiếu Thần nói: "Không vấn đề, chú có thể nói là bị nổ lốp xe. Con đứng đối diện là được rồi."

"Con đứng đối diện… súng ư?" Thẩm Thận Nguyên đi hai bước, cảm thấy không ổn lắm, quay đầu nhìn anh.

La Thiếu Thần nói: "Chú bóp cò."

Thẩm Thận Nguyên chậm rì rì nói: "Cho nên, chú nói cho con thử súng là…"

"Thử đạn trong súng."

"……"

"Nói mới nhớ," La Thiếu Thần khoanh tay trước ngực nói, "Kiến thức phổ thông của con lại vượt quá dự liệu của chú."

Lưng Thẩm Thận Nguyên chợt toát mồ hôi lạnh, ngây thơ ngẩng đầu nhìn anh, "Cái nào ạ?"

"Dùng pháo để át tiếng súng."

Thẩm Thận Nguyên nghiêng đầu, nói: "Trên phim cũng diễn như vậy mà."

"Phim ảnh đúng là thầy giáo tốt của con nhỉ." La Thiếu Thần mỉm cười.

La Thiếu không phải không cười, mà là rất ít khi cười, nhưng những nụ cười ít ỏi đó lúc nào cũng khiến Thẩm Thận Nguyên run rẩy cả người. "Hơ, đúng vậy, con thường hay xem kênh giáo dục mà."

Động tĩnh trong nhà nhỏ đi.

Thẩm Thận Nguyên thúc giục: "Chúng ta có nên vào không?"

"Vẫn chưa phải lúc."

"Vậy phải đợi bao lâu?"

"Đợi đến sau khi bọn họ hôn nhau xong."

Thẩm Thận Nguyên: "……" Rốt cuộc thì anh ta có cân nhắc đến đứng bên cạnh anh ta là một đứa cháu gái mới sáu tuổi không vậy hả! Phương thức giáo dục không biết xấu hổ như vậy là định chuẩn bị cho La Lâm Lâm và Kiều Anh Lãng tảo hôn sao? Nhớ đến việc Kiều Anh Lãng đeo bám như đỉa đòi kết hôn, cậu lại cảm thấy đau đầu.

La Thiếu Thần đứng trước cửa một lúc, mới quay người vào nhà.

La lão thái thái và La Định Mỹ đang hòa thuận ngồi trên sô pha tâm sự.

La Định Mỹ thấy bọn họ đi vào, hừ lạnh, nói: "Súng đâu?"

"Đem quyên rồi."

"Chết tiệt!" La Định Mỹ tức giận, "Súng còn có thể quyên sao? Quyên cho ai? Cho bọn cướp ngân hàng à?"

La Thiếu Thần đáp: "Quán bán đồ nướng trên phố, để bọn họ trực tiếp săn chim cút, đỡ phải nhập hàng."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!