Dịch: Phong Bụi
Thù lao, thù lao, ăn mất rồi.
Tuy rằng kinh phí của đoàn làm phim rất eo hẹp, nhưng biết bọn họ chưa ăn cơm, giám chế lập tức chia suất cơm của mình ra làm ba, nhiệt tình mời họ cùng ăn cơm.
Sau khi trải qua một loạt va chạm kịch liệt, Lang Nam bại trận chỉ biết nhận lấy phần "tặng kèm", cùng Thẩm Thận Nguyên bưng lên đám cơm bọc bằng giấy ăn, ăn cùng với mù tạc muối và đậu hũ lên men.
Giám chế không ngừng mời chào: "Không phải khách sáo, ăn nhiều một chút."
Lang Nam, Thẩm Thận Nguyên: "…"
"Chốc nữa tôi và đạo diễn sẽ thương lượng, sẽ quay cảnh của hai người trước."
Thẩm Thận Nguyên ngậm một miếng cơm trong cổ họng, một lúc sau mới nuốt xuống, "Cảnh của hai chúng tôi?"
Giám chế đem hai cái đũa dựng đứng trên đầu, vui vẻ nói: "Bé quên là bé muốn làm ngôi sao nhỏ sao? Ngôi sao nhỏ, ngôi sao nhỏ…"
Thẩm Thận Nguyên: "……" Đây không phải vấn đề quên hay nhớ, mà là vấn đề có chấp nhận hay không!
Lang Nam hỏi: "Tôi cũng phải diễn sao?"
Giám chế đáp: "Ngoại hình đặc biệt như anh, nhất định phải cho quần chúng chiêm ngưỡng! Nếu không sẽ lãng phí biết bao ý tưởng sáng tạo thần kỳ của đấng tạo hóa." (Bác này nói kháy thâm thúy thế =))~)
Lang Nam đang chìm đắm trong sự vui mừng sắp được bước lên màn bạc hoàn toàn không chú ý đến những lời này. Anh ta hí hửng hỏi: "Vậy tôi diễn vai gì?"
"Thế giới thần tiên…"
"Thế giới thần tiên…?" Lang Nam kỳ vọng chớp chớp mắt.
"Quần chúng của thế giới thần tiên."
"……."
Giám chế thấy anh ta xị mặt ra, lập tức giải thích: "Không phải là quần chúng bình thường nha."
"Không bình thường đến mức độ nào?" Lang Nam liếc đôi mắt cá chết qua.
"Là quần chúng của thế giới thần tiên."
"……" Lang Nam tiếp tục liếc đôi mắt cá chết.
Thẩm Thận Nguyên gặm gặm đũa, nói: "Diễn quần chúng cũng được, tôi không vấn đề gì."
Giám chế lắc đầu, nói: "Bé không phải diễn quần chúng, bé sẽ diễn con trai của Bách Hoa vương hậu của Thế giới thần tiên."
Vừa nghe đã thấy phần phải diễn rất nhiều.
Thẩm Thận Nguyên vội vàng hua tay nói: "Tôi không rảnh."
"Không sao, chết nhanh thôi mà."
"……"
Giám chế nói: "Hơn nữa độ khó rất thấp, không phải thuộc lời thoại, chỉ cần tiếp chiến, đá chân, chịu ăn tát, giả chết là được rồi."
"……." Thẩm Thận Nguyên nói, "Tôi có thể diễn được độ khó cao, thật đấy, học thuộc lời thoại cũng không thành vấn đề."
Giám chế nói: "Lúc đầu thì có thể, nhưng mà đạo diễn không chấp nhận kéo búa bao, cho nên…"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!