Toà nhà CBD.
Cuộc họp cấp cao của Liên Hiệp Ngân Hàng diễn ra trong không khí âm u, bị ảnh hưởng bởi bầu trời xám xịt bên ngoài, khiến phòng họp càng thêm nặng nề.
Nữ thư ký cúi người, đưa cho Chu Luật Trầm cây bút, "Chu tổng, mời anh xem qua hợp đồng."
Tối qua uống rượu khiến thái dương anh đau âm ỉ, anh đưa tay lên xoa nhẹ, lật vài trang hợp đồng chỉ bằng một tay.
Đặt hợp đồng xuống, anh nói ngắn gọn, "Không đầu tư."
Đứng dậy rời khỏi vị trí, tiện tay cầm lấy ly nước đá, bỏ lại phía sau là những khuôn mặt ngỡ ngàng của dàn lãnh đạo.
Bọn họ biết rất ít về vị Chu tổng trẻ tuổi này.
Trừ những cuộc họp, hiếm khi anh xuất hiện tại công ty.
Chỉ cần anh nói không hợp tác là không hợp tác, không cần lý do, dù đối phương là một công ty đầu ngành trong lĩnh vực năng lượng mới.
Chỉ vài ngày sau, công ty đó sụt giảm giá trị nghiêm trọng, mất đi đà tăng trưởng ba tháng chỉ sau một đêm.
Người ta đều nói rằng ánh mắt của Chu Luật Trầm sắc bén đến lạnh lùng, quyết định nhanh chóng, gọn và chuẩn xác.
Khi tài xế nhà họ Chu đến đón anh tại sảnh tòa nhà, rõ ràng anh có vẻ không vui, chuyện thường thấy ở anh.
Xe từ từ rời khỏi tòa nhà.
Tài xế chần chừ hồi lâu rồi mới nói, "Lão gia dặn cậu nên xuất hiện ít hơn bên ngoài, sẽ ảnh hưởng đến việc kế thừa Ngân Hàng Liên Hiệp của cậu."
Khuôn mặt Chu Luật Trầm bị che khuất trong bóng tối phía sau lớp kính tối màu, không biểu lộ chút cảm xúc nào.
Tài xế dừng lại đôi chút, rồi vẫn quyết định nói tiếp, "Lão gia còn nói rằng nếu cậu không tiếp nhận, năm nay sẽ để Đại công tử đảm nhận vị trí tân Tổng giám đốc của Liên Hiệp."
Bên ngoài đều gọi anh là Nhị công tử, vì nhà họ Chu còn có một Đại công tử.
Nhưng Đại công tử không phải con ruột nhà họ Chu, chỉ là người được nhà Chu nuôi dưỡng và đào tạo như một người kế thừa vị trí Tổng giám đốc của ngân hàng.
Người đó chăm chỉ, siêng năng, đâu có được nuôi nấng trong nhung lụa như Nhị công tử.
Nhà họ Chu vốn theo chủ trương ít gây chuyện, nhưng Nhị công tử lại trẻ trung, tài hoa và đầy sức hút, dung mạo tuấn tú, chỉ nhờ vào khuôn mặt đó cũng đủ để xung quanh luôn có bóng hồng vây quanh.
Cha ruột anh vốn chẳng thích gì thói quen ấy của anh.
Chu Luật Trầm thờ ơ, "Cho anh ta."
Tài xế nhìn gương chiếu hậu gật đầu, "Cậu về nhà họ Chu chứ?"
Chu Luật Trầm hơi tựa đầu ra sau, "Dạ Công Quán."
Bốn mươi phút sau, chiếc Maybach tiến vào khu biệt thự riêng.
Dạ Công Quán là biệt thự riêng của anh, cách xa nhà họ Chu.
Nhị công tử sống ở đâu xa nhất có thể, nơi đây là chốn ẩn náu cho những "giai nhân ôn nhu" của anh.
Hiện tại có ai hay không, tài xế cũng không biết.
Tiễn anh xuống xe, tài xế rời đi.
Anh không gọi quản gia, chỉ thuê công ty vệ sinh đến dọn dẹp mỗi khi anh ra ngoài.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!