Chương 50: (Vô Đề)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Biên tập: Đi Đâu Đấy

Suốt một khoảng dài, Đào Như Chi dùng im lặng để biểu đạt thái độ của mình, cô dứt khoát từ chối mọi cuộc gọi từ gia đình, cũng kiên quyết bày tỏ rằng bản thân sẽ không đi xem nhà, càng không đụng tới đồng tiền kia.

Họ đã chọn cách hành động trước, báo sau, vậy thì cô cũng có thể chọn cách bịt tai làm ngơ.

Trước giờ bay tới Tân Thành, cô nhận được tin nhắn từ Lâm Diệu Viễn:

"Thật ra tôi không hiểu vì sao cô lại giận đến thế."

Anh tưởng cô chỉ là bị bất ngờ nhất thời, cần chút thời gian để tiêu hóa. Nhưng sau mấy ngày, anh rốt cuộc cũng hiểu, hành động của Đào Khang Sanh đã chạm đúng giới hạn cuối cùng trong lòng cô.

Máy bay cất cánh, Đào Như Chi bật chế độ máy bay, buộc lòng làm ngơ tin nhắn đó.

Nhưng vừa đáp xuống Tân Thành, điện thoại cô vừa khởi động lại đã rung lên liên hồi.

Người gọi đến là Lâm Diệu Viễn.

"…Alo?" Đào Như Chi vừa bước xuống máy bay vừa hạ giọng bắt máy.

Giọng đối phương lập tức nổ như pháo:

"Cô định giận đến bao giờ? Tại sao đến cả tôi cũng bị vạ lây?"

Cô cũng lập tức bắn trả như súng liên thanh:

"Thứ nhất, tôi không phải đang giận dỗi. Thứ hai, tôi không cố ý không nghe máy, tôi vừa mới hạ cánh."

Anh im lặng một thoáng, giọng mềm đi đôi chút:

"Cô không ở Kinh Kỳ?"

"Ừ, tôi đi Tân Thành công tác."

"Được rồi, vậy khi cô về nhớ nói với tôi, còn phải đi xem nhà nữa."

"Tôi nói rồi, tôi không cần căn nhà đó."

"Chuyện đã xảy ra rồi, cô không cần thì có ích gì nữa?"

"Chẳng lẽ tôi phải như một kẻ vô dụng mà tiếp nhận cái "lòng tốt" ấy sao?!"

Cô bỗng lớn tiếng, khiến những người đi phía trước phía sau đều ngoái nhìn.

Nhận ra mình mất kiểm soát, Đào Như Chi vội lấy tay che ống nghe, nhẹ giọng nói xin lỗi, rồi khẽ khàng bảo:

"Vậy nhé, tôi cúp máy đây."

Cúp điện thoại xong, cô gặp lại trợ lý trên xe trung chuyển.

Cô trợ lý nhìn sắc mặt cô, dè dặt hỏi:

"Chị không sao chứ? Nãy em nghe loáng thoáng hình như chị đang cãi nhau với ai…"

"Không sao." Đào Như Chi nhanh chóng lấy lại vẻ bình thản, "Xác nhận lại lịch với bên Khang Thịnh giúp tôi, xe và khách sạn đều ổn chứ?"

"Đều ổn hết rồi ạ, xe của Khang Thịnh đang đợi ngoài sân bay."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!