Chương 23: Schwanengesang Bài Ca Thiên Nga

(Schwanengesang, D 957, là một tuyển tập gồm 14 bài hát được Franz Schubert viết vào cuối đời và được xuất bản sau khi di cảo:

Liebesbotschaft Kriegers Ahnung Frühlingssehnsucht Ständchen Aufenthalt In der Ferne Abschied Der Atlas Ihr Bild Das Fischermädchen Die Stadt Am Meer Der Doppelgänger Die Taubenpost.

)

Bọn họ ở lại Kaikoura đến chạng vạng, cho đến khi ánh mặt trời dần biến mất dưới mực nước biển, bầu trời xuất hiện màu hồng tuyệt đẹp.

Bờ biển Kaikoura có rất nhiều khách sạn view biển độc đáo, nhưng Lâm Xuất lại không muốn ở đó.

"Em muốn ngủ trên xe." Anh quay đầu lại nhìn về Thẩm Phong Lai.

Xe RV của họ vô cùng rộng rãi, phòng bếp, phòng tắm, phòng khách và TV đều có đủ, còn có hai giường lớn mềm mại thoải mái.

Thẩm Phong Lai nói Lâm Xuất ngủ trên chiếc giường ở phía sau xe, còn mình thì bước lên bậc thang, đặt đồ đạc của mình vào căn phòng nhỏ phía trên xe.

Lúc này Thẩm Phong Lai đang treo quần áo vào tủ, ngẫm nghĩ rồi nói:

"Bể chứa nước vẫn đầy, hai người dùng cũng dư dã. Nhưng giờ tụi mình đang ở thành phố, em vẫn muốn ngủ trên xe à?"

Không được hả anh? Lâm Xuất hỏi y.

Thẩm Phong Lai cười,

"Em muốn gì đều được."

Cửa sau xe RV mở ra, giống như đang ngồi trên biển ngắm hoàng hôn, Lâm Xuất nửa nằm nửa ngồi trên giường giơ điện thoại lên chụp ảnh.

Anh cảm thán nói:

"Làm sao đây, bây giờ em cảm thấy đây là điều bất ngờ nhất trong cuộc đời em, so với tưởng tượng thì tốt hơn rất nhiều."

Thẩm Phong Lai nhìn anh, đột nhiên hỏi:

"Có tốt hơn lâu đài hoa hồng và Sapphire Piano không?"

... Gì cơ? cả người Lâm Xuất ngẩn ngơ, không hiểu y đang nói gì,

"Gì mà lâu đài với piano vậy anh?"

Thẩm Phong Lai không trả lời ngay, mà là ngẩng đầu lên nhìn anh, khẽ cười,

"Không có gì, anh chỉ đùa thôi."

Lâm Xuất xoay người ngồi dậy.

Anh bất tri bất giác nhớ lại một chuyện xảy ra khoảng 4-5 năm trước, sau khi anh tổ chức buổi độc tấu ở Luân Đôn.

Lúc đó, anh vừa giành được huy chương vàng trong cuộc thi Chopin danh tiếng.

Con gái của vị công tước nào đó đã mạnh dạn tuyên bố rằng cô ta yêu anh điên cuồng, để thể hiện tình yêu, cổ trải đầy hoa hồng trong lâu đài, và đặt một cây đàn piano khảm sapphire giữa biển hoa, mời Lâm Xuất ăn tối.

Những tin đồn mập mờ đó không có lợi với Lâm Xuất ở tuổi hai mươi, bà Macheda đã phải mất rất nhiều công sức mới đè bẹp được dư luận.

Nhưng họ cũng không thể nào đắc tội được với những người quyền quý, cuối cùng, Lâm Xuất vẫn phải cắn răng đi đến đó.

Sao anh biết được?

Lâm Xuất kinh ngạc nhìn về Thẩm Phong Lai, hỏi một câu không chắc chắn,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!